Mục lục
Duy Ngã Độc Tôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đừng khóc nữa, ngươi hãy nói cho ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hộ vệ của ngươi đều ở bên ngoài, ngươi muốn đi như thế này thì căn bản là chuyện không có khả năng! Thiên Thiên, không phải nước mắt có thể giải quyết được vấn đề! Tin ta đi!

Tần Lập hướng về Triệu Thiên Thiên, nhẹ giọng nói. Cũng không biết có phải là cảm thấy câu nói của Tần Lập là có chút đạo lý hay là tin tưởng Tần Lập nhất định có thể giúp nàng mà tâm tình của Triệu Thiên Thiên rốt cuộc dần bình tĩnh lại, nhẹ nhàng nói:

- Những người đó đến từ một nơi rất thần bí! Nhưng phụ hoàng cũng không nói gì, ta cũng không hỏi lại, chỉ biết là từng người trong bọn họ đều rất mạnh, chắc là thuộc về một đại gia tộc rất cường đại! Bọn họ đến tổng cộng có mười ba người! Cái tên nói muốn kết hôn với ta là Thiếu chủ của gia tộc kia, tên là Hạ Hầu Phong. Năm nay hắn hai mươi tuổi, cũng là võ giả Thiên cấp bậc ba! Còn lại mười hai người kia đều là hộ vệ của hắn, kém nhất cũng là Thiên cấp bậc hai, mạnh nhất đạt tới bậc chín! Mà tuổi của những hộ vệ này thì Vô Âm cũng thấy được, không quá ba mươi tuổi! So với bọn họ, những học viên được xưng là thiên tài của Học viện ta cũng không đáng giá được nhắc tới! Những điều này, đêm qua ta đều nghe được từ Phụ Hoàng ta nói! Những dù cho trước đó ta đã biết điều này ta cũng không chấp nhận để bọn họ làm nhục chúng ta!

Công chúa Triệu Thiên Thiên nói đến đây khiến ngay cả Tần Lập cũng không kìm được phải hít sâu một ngụm hơi lạnh! Vô Âm bên cạnh lại thấy chân mình đang nhũn ra! Có khả năng được đến Học viện này học tập thì những học viên, cho dù là luyện võ thành si cũng sẽ không thật sự ngu ngốc, làm sao không rõ được điều này đại biểu cho ý nghĩa gì?

Bên trong gia tộc của đối phương nhất định có rất nhiều võ giả Thiên cấp! Thậm chí cường giả trên Thiên cấp có thể cũng có không ít! Thực lực như thế, đích xác Hoàng thất của Thanh Long Quốc không có khả năng trêu chọc tới!

Cho dù ngươi có thể tiêu diệt mười ba người này, chuyện này căn bản cũng không che dấu được. Nếu là lan truyền ra ngoài, thì ngày Thanh Long Quốc diệt quốc cũng sẽ nhanh chóng tới!

Hơn nữa mười ba người đối phương không ngờ đều có thực lực Thiên cấp, căn bản không phải là thứ mà một thế lực thế tục có thể đơn giản tiêu diệt! Một khi chỉ cần một người của đối phương thoát được thì hậu hoạn thật sự vô cùng khó lường!

Nghĩ vậy, Tần Lập cũng không kìm nổi một tiếng thở dài, xem ra muốn dựa vào việc dùng sức mạnh thì cơ hội không lớn!

Triệu Thiên Thiên nói xong, nhìn phản ứng của Tần Lập thì trong lòng cũng hiểu được chuyện này dường như không thể sửa đổi được chút gì, vẻ mặt tuyệt vọng nói:

- Tần lão sư, quên đi! Nếu không thể thì đáp ứng bọn họ là được! Ta cũng không muốn bởi vì chuyện này mà ảnh hưởng đến đại sự quốc gia, lại càng không muốn liên lụy đến ngươi!

Triệu Thiên Thiên nói xong, chủ động từng bước tiến về phía trước, nhẹ nhàng ôm lấy Tần Lập, dựa đầu vào trong lòng ngực hắn, hai tay dần siết chặt, nước mắt dần ướt đẫm quần áo Tần Lập!

Vô Âm ở một bên, đôi mắt cũng đỏ lên, mím môi quay mặt đi, không đành lòng nhìn một màn này!

Thật lâu sau, Triệu Thiên Thiên hít sâu một hơi, buông Tần Lập ra thì thào nói:

- Ta vĩnh viễn sẽ nhớ rõ hương vị của cơ thể ngươi!

Tần Lập hơi khép hai mắt lại, lập tức lại mở bừng ra, nhìn vào đôi mắt đẫm lệ của Triệu Thiên Thiên, chân thành hỏi:

- Thật sự không muốn đi?

Triệu Thiên Thiên yên lặng gật đầu, cười khổ nói:

- Ta thích ngươi, đương nhiên không muốn theo chân bọn họ rời đi! Tuy nhiên, hiện tại nói điều này cũng không còn ý nghĩa gì nữa! Ta chỉ muốn cho ngươi biết, có một tiểu Công chúa ngốc nghếch của Hoàng gia đã từng thích ngươi, chỉ vậy mà thôi!

Vẻ tươi cười của Triệu Thiên Thiên dần lạnh lẽo:

- Tần lão sư, ngươi đi đi. Từ nay về sau giữa ngươi và ta không còn quan hệ gì nữa!

Tần Lập cười khổ, véo chóp mũi của Triệu Thiên Thiên một cái rồi nói:

- Tiểu nha đầu, ngươi có thể cảm ứng được thì còn cho rằng ta còn chưa cảm ứng được sao? Không thể tưởng được, đường đường là võ giả Thiên cấp mà cũng thích làm gà kêu chó sủa, rình mò chuyện người khác! Thiên Thiên, ngươi nói trong rừng cây này, vì sao bỗng nhiên có nhiều khỉ như thế?

- Tiểu tử muốn chết!

Một thanh âm lạnh lẽo băng hàn đột nhiên vang lên, đồng thời một cỗ uy áp kinh người lập tức áp bách về phía Tần Lập! Hai người Vô Âm và Triệu Thiên Thiên sắc mặt lập tức tái nhợt, liền lui về phía sau!

Cỗ uy áp này chủ yếu cũng chỉ nhằm về phía Tần Lập. Mà Tần Lập lại khí định thần nhàn đứng ở đó, vẻ mặt cười tươi nói:

- Nghe bảo từ thần bí chi địa có phái tới một thiên tài! Ta nói, các ngươi sao không lăn ra đây để lão tử gặp qua chút để nhận thức chút xem chân chính thiên tài là cái dạng gì?

Thanh âm nói chuyện của Tần Lập cực kỳ cổ quái. Ban đầu chưa phát hiện ra điều gì nhưng càng ngày, thanh âm này càng lớn. Cuối cùng lại nghe như tiếng sấm rền! Hơn nữa dường như dẫn nổi lên sự cộng hưởng của không khí, tiếng gầm cuồn cuộn này không chỉ có Học viện mà sợ là có tới nửa thành Thanh Long có thể nghe thấy!

Từ trong rừng cây lập tức hạ xuống mười mấy người, ánh mắt nhìn về phía Tần Lập mang theo chín phần kinh ngạc, một phần hoảng hốt!

Bởi vì bọn họ phát hiện ra nếu mà cứ đứng trên cây không xuống thì chỉ sợ là bị tiếng gầm này chấn kinh, chế trụ tâm thần! Tiếng gầm kỳ quái này dường như mang theo một cỗ ma lực thần kỳ, làm cho người ta không thể kìm nỗi cảm giác sợ hãi!

Mười mấy người đến từ nơi thần bí này kiến thức tự nhiên là phi phàm. Từ trong thanh âm của Tần Lập, bọn họ kết luận đây nhất định là một công pháp tinh thần cực kỳ cao cấp!

Chiến kỹ trên thế giới này chia làm Nguyên lực tâm pháp cùng với võ công chiến kỹ. Nhưng trên thực tế, còn có một loại công pháp chuyên môn tu luyện lực lượng tinh thần! Tuy nhiên loại công pháp cao minh này cũng không phải là những người bình thường có thể nắm giữ! Cho dù là thiên tài của nơi thần bí cũng không thể dễ dàng tu luyện loại công pháp này! Một khi xảy ra hiện tượng tẩu hỏa nhập ma thì trực tiếp sụp đổ mà chết, nếu may mắn sống sót thì kết cục cũng chỉ là một kẻ điên mà thôi!

- Ngươi là ai?

Một thanh niên tầm hai mươi tuổi cầm đầu, vẻ mặt hờ hững nhìn Tần Lập, lãnh đạm hỏi.Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.

Vừa rồi nháy mắt khi Triệu Thiên Thiên ôm lấy Tần Lập, hắn đã đuổi tới nơi này, thiếu chút nữa đã liền lao xuống một kiếm kết liễu Tần Lập. Tuy nhiên loại người cao ngạo như hắn khiến hắn xem thường hành động như thế!

Tiểu Công chúa xem ra là người yêu của thiếu niên này. Người yêu còn thì thế nào? Nếu đã theo ta thì dù không giết người này thì cả đời này ngươi cũng không có khả năng được nam nhân này ôm ấp nữa!

Hạ Hầu Phong lại có chút không nghĩ tới thiếu niên nhìn còn ít tuổi hơn mình dường như còn có một thân thực lực rất cường đại, không ngờ có thể đứng vững trước uy áp do hộ vệ của mình tản ra, mà còn tinh thông một loại chiến kỹ tinh thần!

Đừng cho là hắn đối với những người thế tục thì cực kỳ cuồng ngạo, đó là bởi vì hắn quả thực có vốn để cuồng ngạo!

Gia tộc của hắn có thể dễ dàng tiêu diệt một quốc gia như thế này! Cảm giác ưu việt hơn hẳn khiến hắn không đặt những người nơi này đặt trong mắt!

Nhưng khi đối mặt với một võ giả có được tinh thần chiến kỹ thì hắn không khỏi phải có chút cẩn thận! Trên thế gian này cũng không phải chỉ có mỗi gia tộc hắn ở nơi thần bí! Tự nhiên cũng không phải chỉ có mình hắn đi ra ngoài lịch duyệt! Một khi đối phương cũng là võ giả đến từ nơi thần bí thì hơn phân nửa sẽ phát sinh xung đột!

Bởi vì hậu quả loại này thì ngay cả bọn hắn cũng không thể gánh vác được!

- Ta sao? Ha ha, một vô danh tiểu tốt mà thôi, sao có thể so sánh với được thiên tài chân chính như ngài được!

Trên mặt Tần Lập lộ ra vẻ tươi cười cực đậm, nhìn Hạ Hầu Phong nói:

- Tuy nhiên, ta có một sở thích...

Nói tới đây, Tần Lập liền dừng lại, không nói tiếp!

- Sở thích gì?

Thần sắc của Hạ Hầu Phong lúc này thực sự trở nên tập trung, nghe giọng điệu của đối phương cùng với thái độ đó thì hẳn là hắn cũng là đệ tử của một gia tộc đến từ thần bí chi địa! Tuy rằng gia tộc hắn chưa chắc đã cường đại như gia tộc mình nhưng loại sự tình này cũng không thể đoán định được. Do đó Hạ Hầu Phong không thể không cẩn thận ứng phó được!

- Sở thích của ta đó là dẫm đạp thiên tài kiêu ngạo, hung hăng nhổ vào mặt hắn, cho hắn biết rằng hắn cũng không phải là thiên tài, mà quả thực là một thứ rác rưởi không bằng *** chó mà thôi!

Trên mặt Tần Lập thủy chung vẫn duy trì vẻ tươi cười nồng đậm, nhe răng cười nói:

- Ngươi thấy sở thích của ta như thế nào?

Khuôn mặt của Hạ Hầu Phong nháy mắt trở nên xanh mét! Nhất là hai mắt hắn bắn ra hai đạo quang mang chứa đầy sát khí, chậm rãi nói:

- Bằng hữu, ngươi đang khiêu khích ta phải không?

Tần Lập lắc đầu, cười nói:

- Không, không phải là khiêu khích mà là lời nói thật! Như ngươi thì không đáng để ta khiêu khích!

- Tần Lập!

Triệu Thiên Thiên dùng sức cắn môi, nước mắt không thể ngừng chảy xuống. Nàng gần như đoán được kết cục đến với Tần Lập! Trêu chọc những người này chẳng lẽ còn có kết cục tốt sao?

Ở thời điểm này, Triệu Thiên Thiên không khỏi vô cùng thống hận bản thân mình! Vì cái gì mà nghĩ muốn hắn gặp mặt lần cuối cùng? Vì cái gì mà đem một người có tiền đồ tốt như hắn liên lụy vào? Nhưng tới lúc này rồi thì có nói gì cũng không có tác dụng gì nữa, cũng đã chậm rồi!

Một khi đã như thế nếu phải chết thì liền chết cùng một chỗ vậy!

- Ta thích ngươi!

Triệu Thiên Thiên nhìn Tần Lập, khuôn mặt đầy nước mắt, nhoẻn miệng cười nói:

- Cực kỳ, cực kỳ thích!

Bên kia, Hạ Hầu Phong vốn đã phẫn nộ đến cực điểm, khuôn mặt cuối cùng lại hiện lên vẻ tươi cười, vỗ tay nói:

- Thật là cảm động! Đúng là vở kịch nam nữ si tình! Xem cảnh này trái tim ta cũng không nhịn được! Ta đang nghĩ có nên thành toàn cho các ngươi hay không?

- Ngu ngốc!

Tần Lập quay đầu lại, phun ra hai chữ rất rõ ràng! Sắc mặt đột nhiên thay đổi, nhìn Hạ Hầu Phong nói:

- Cha ngươi không dạy bảo ngươi làm người phải như thế nào sao? Ta sẽ dạy ngươi vậy!

- Ngươi muốn chết!

Trên người Hạ Hầu Phong đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí thế khiến người ta cực kỳ sợ hãi! Từ khi hắn sinh ra đến nay vốn chưa từng bị người nào nhục mạ như thế! Nếu không phải hoài nghi Tần Lập cũng đến từ thần bí chi địa thì hắn đã sớm động thủ! Không nghĩ tới đối phương cứ hết lần này tới lần khác khiêu khích cực hạn của hắn. Cuối cùng, rốt cuộc khiến hắn hoàn toàn bị chọc giận!

- Ngươi đừng vội, vội vàng tìm chết như thế sao?

Tần Lập nói xong, nhìn vào không trung thản nhiên nói:

- Ta nói Trần lão nhân ngươi, ngươi đã đến chẳng lẽ còn cứ muốn tiếp tục xem trò vui như thế sao?

Bên kia bóng người chợt lóe lên, Trần Diệc Hàn xuất hiện trước mặt Tần Lập, có chút bất đắc dĩ thở dài một tiếng nói:

- Ôi! Làm sao phải như thế?

- Được rồi, tìm cho ta một cái địa phương rộng rộng một chút! Ngoài ra đem tất cả học viên đều gọi tới, để cho bọn họ biết cái gọi là thiên tài bị một tên vô danh tiểu tốt như ta dẫm đạp lên như thế nào!

Tần Lập nói xong, hướng về Hạ Hầu Phong nháy mắt mấy cái nói:

- Ta và ngươi đánh cuộc chiến, ngươi có dám đáp ứng không?

Tài năng ở độ tuổi này mà tu luyện đến canh giới Thiên cấp, tâm tính tất nhiên cũng thập phần cuồng ngạo! Hạ Hầu Phong lúc này đã không thể khống chế được tâm tình của mình nữa, cắn răng nói:

- Ngươi muốn chết thì ta sẽ thành toàn cho ngươi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK