Buổi chiều, Tô Nam Thừa vừa ăn xong cơm trưa đã thấy cấp trên Viên Ngoại lang Triệu đại nhân. “Đại nhân.” “Ồ, Nam Thừa à, ăn chưa? Công bộ chúng ta cơm nước không tốt bằng mấy chỗ kia, nhưng cũng vẫn ổn.” Triệu Hữu Trinh cười ha hả nói. “Đa tạ đại nhân quan tâm, chúng ta ở chỗ này ăn uống cũng không tệ, có món mặn có món chay, hôm nay còn có cả canh đấy.” Tô Nam Thừa nói. “Vậy thì tốt vậy thì tốt rồi, các ngươi trẻ tuổi chính là muốn ăn nhiều.”...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.