Ngày thứ hai, hắn làm xong chuyện của mình, vừa đến trước cửa đã dặn dò Đông Mai: "Trời nóng, đến khố phòng lấy hai lượng bạc, ra ngoài mua cho các tỷ muội các ngươi ít vải vóc về may y phục.” “Nô tỳ đa tạ công tử.” Đông Mai cao hứng khẽ hành lễ: "Công tử, hai... vị cô nương Hương Mai và Hương Cần kia... có phải cần nhiều hơn chút không?” Tô Nam Thừa vỗ ót một cái, quả thực không nhớ được hai vị cô nương này. “Hai người kia có trung thực không?” “Cái...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.