Tô Nam thừa gật đầu. Tô Nam Thừa bận bịu đến trưa rồi được Thái tử gọi đến Đại Khánh điện. Thái tử đã thay một bộ y phục trắng. Những lúc thế này, hắn ta cũng gầy đi trông thấy. Cả người giống như là già đi mười tuổi: “Trì Ngọc à, thật may ngươi vẫn còn, may quá.” Lúc hắn ta nói ra lời này, vành mắt đỏ lên, ít nhiều cũng có chút cảm giác thật tình. “Vi thần cũng vậy, thật may khi thấy bệ hạ vẫn còn, may quá.” Mắt Tô Nam Thừa cũng đỏ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.