Phấn trên mặt có chút thô ráp. “Lúc ta muốn ăn thì sẽ ăn, không có chuyện gì thì lui ra đi.” Hương Cần thấy hắn không có tâm tư khác, đành phải ủy khuất đồng ý. Nàng ta cẩn thận từng bước đi ra. Sau khi nàng ta đi, Tô Nam Thừa nói: "Hai người kia quá an nhàn, sắp xếp cho họ chút việc làm đi.” Đông Mai khó xử: "Bây giờ chỗ nào trong phủ không ngưỡng mộ chúng ta, ngoại trừ may vá cho công tử cũng không còn việc khác. Chỉ là may vá, ngài...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.