Lúc này hắn không có chút khí lực nào. Ngược lại nhìn y phục của hắn, chưởng quỹ cửa hàng lại nơm nớp lo sợ. Đám người bọn họ đều cầm đao, quan gia đó... “Ngươi run cái gì? Có lá gan mở thì nấu cho tốt.” Tô Nam Thừa nhíu mày: "Sẽ không quỵt tiền của ngươi đâu.” Chưởng quỹ kia vội vã đáp ứng, run càng mạnh hơn, tự tát mình một cái rồi tiếp tục không ngừng làm việc. Cuối cùng Tô Nam Thừa cũng được húp bát canh dê, thoải mái thở dài: “Mệt muốn chết,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.