Tô Nam Thừa lắc đầu: “Kiểm tra khắp nơi một lượt đi, đừng để sót lại đốm lửa nào cả.” “Vâng.” Có người đáp lời, lập tức đi tra xét khắp nơi. Lúc này, Hồ Thượng Thư tới, Hồ Thượng Thư cũng không còn trẻ nữa, đã ngoài năm mươi, ở thời đại này là già rồi. Ông ta cũng vội vàng chạy tới, tuy vẻ mặt không đến mức trời sập như Từ đại nhân, nhưng lại đượm nét buồn chân thật hơn. Thật giả khó nói, dù sao vẫn khiến người ta nhìn mà lo lắng thay. Chờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.