“Vậy là tốt rồi. Ngươi hao tâm tổn trí rồi.” Sau khi Trương Hổ rời khỏi đây, mấy Bách đội bên ngoài hỏi: “Đại nhân không có dặn dò gì sao?” Trương Hổ lắc đầu. “Ngô Tam Đăng tới, tiểu tử này, ách.” “Ngươi hâm mộ à? Sao lúc trước ngươi không dựa vào đi?” “Tất cả câm miệng đi. Đi thôi.” Trương Hổ khoát tay. Ngô Tam Đăng à, Trương Hổ cũng cảm khái, hắn ta cũng xem như là gia nhập vào, nhưng đáng tiếc không thông minh bằng Ngô Tam Đăng. Nói thật hắn ta bây giờ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.