Mục lục
Mưu Thiên Hạ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Vâng, hiện giờ Tam điện hạ phong quang như vậy, Trưởng Công chúa điện hạ sao phải đối nghịch với hắn?”

“Ngươi nói mẫu thân ta sợ hắn sao?” Lời này, Lạc Xuyên Hiền nói chứa đầy lãnh khí.

“Cũng không phải.” Tô Nam Thừa lắc đầu: “Trưởng Công chúa điện hạ đương nhiên sẽ không sợ hắn, chỉ là nếu như bệ hạ biết là Trưởng Công chúa điện hạ cũng phải lui một bước, lúc đó sẽ nghĩ như thế nào?”

Lạc Xuyên Hiền trầm mặc một lúc, lại nhìn chằm chằm vào Tô Nam Thừa.

Đã đến Công bộ, bọn họ vẫn chưa xuống xe.

Sau một hồi, Lạc Xuyên Hiền hỏi: “Tiểu Tô đại nhân muốn có được cái gì?”

Tô Nam Thừa ngồi tại chỗ vái chào: “Tiểu Hầu gia, lúc trước đã nói, hạ quan xuất thân thấp hèn. Đơn giản là muốn đi lên từng bước một. Trưởng Công chúa vì tiền đồ của tiểu Hầu gia, nhất định sẽ hết mực lo lắng, nếu như hạ quan có thể trợ giúp tiểu Hầu gia một chút, chẳng phải là chuyện tốt sao?”

“Ngươi biết được là Thái tử có thể cười đến cuối cùng sao?” Lạc Xuyên Hiền nhìn hắn chằm chằm nói.

Lời này, cũng chỉ có thể nói ra từ miệng của con trai độc nhất của Trưởng Công chúa.

Đủ cuồng.

Tô Nam Thừa nhẹ lắc đầu: “Hạ quan không dám nói, nhưng người khác bức bách Trưởng Công chúa. Bây giờ chỉ có thể dựa sát vào Đông cung mới không đắc tội với bệ hạ.”

Bất kỳ một thần tử nào, trung với Đông cung đều không tính là sai.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là trung quân.

“Hơn nữa, thù của tiểu Hầu gia không báo hay sao?”

“Ha ha ha, rất tốt. Ngươi, ta nhớ kỹ ngươi rồi.” Lạc Xuyên Hiền dựa vào phía sau một chút: “Xem ra, so với đại ca ngươi, ngươi không kém chút nào nhỉ.”

“Tiểu Hầu gia minh giám, nếu như có một ngày, hạ quan có thể không cần so sánh với đại ca, vậy đó chính là điều mà hạ quan muốn.”

“Rất tốt, rất có chí khí. Mẫu thân của ta là một người kiêu ngạo, bảo nàng cúi đầu e là rất khó. Ngươi có biện pháp sao?” Lạc Xuyên Hiền hỏi.

“Thực ra rất đơn giản, Trưởng Công chúa là bởi vì lo lắng cho Tam điện hạ cho nên mới mở miệng dạy bảo Tam Hoàng tử phi vài câu. Cháu dâu nhà mình, nói cho cùng là quá khoa trương, càng là thưởng. Lại đưa cho Tam điện hạ chút đồ vật đẹp đẽ. Trưởng Công chúa ban thưởng, hắn chỉ có thể nhận lấy.”

“Cái này hữu dụng sao?” Lạc Xuyên Hiền nhíu mày.

“Bình thường có lẽ sẽ vô dụng, nhưng hôm nay mọi người đều đã nhìn chằm chằm vào bọn họ, vậy thì không giống. Nhiều người lắm miệng, một sự việc, lại có rất nhiều cách diễn giải. Tất cả đều biết Tam điện hạ hại ngài. Trưởng Công chúa còn phải thưởng, còn phải khen. Chẳng phải là sợ hắn sao? Người mà Trưởng Công chúa cũng phải sợ... Bệ hạ sẽ nghĩ như thế nào?”

“Trưởng Công chúa chỉ có một nhi tử là ngài. Muôn vàn tính toán, cũng là vì bảo toàn cho ngài. Chuyện tốt này lại xuất hiện như vậy, nếu như lại có thêm lần nữa, ngài còn có mệnh mà ở lại đây sao? Bệ hạ sao có thể không hiểu?”

Sau một lúc Lạc Xuyên Hiền bật cười: “Rất tốt, vô cùng tốt. Ngươi quả nhiên là một nhân tài.”

“Tiểu Hầu gia, không còn sớm nữa, hạ quan phải đến làm việc. Ngày khác lại nói chuyện với ngài.”

“Được, đi đi. Chuyện này ta nhớ kỹ, ngươi muốn leo lên, chỉ cần ngươi hữu dụng, ta tất nhiên sẽ giúp ngươi một tay.”

“Đa tạ tiểu Hầu gia.” Tô Nam Thừa xuống xe, đưa mắt nhìn Lạc Xuyên Hiền đi xa.

Có thể tựa vào nhi tử độc nhất của Trưởng Công chúa, đây cũng là một chuyện hữu dụng.

Vị này, có thù tất báo, bây giờ hẳn là đang cố kìm nén để đối phó với Tam Hoàng tử cũng không chừng.

Đủ khiến cho Tam Hoàng tử phát sầu một trận.

Nhưng muốn hạ gục thì đại khái là không dễ dàng như vậy, nhưng nếu như có thể khiến hắn ta không thể toàn tâm toàn ý ứng phó với chuyện Hiển Châu thì chính là một chuyện tốt.

Hoàng đế sủng ái Tam Hoàng tử, cũng không thể cái gì cũng không quản.

Tiến vào Công bộ, Tô Nam Thừa cười phá lên, khách khí thương lượng với quan viên bên này.

Công việc thì vẫn phải làm thật tốt. Lầu cao vạn trượng vẫn phải xây lên từ đất bằng đó nha.

Đến lúc trở lại Đông cung đã không còn sớm, bàn giao việc xong thì trở về nhà.

Chuyện gì cũng cần có thời gian, Tô Nam Thừa không vội, càng không muốn nói chuyện hôm nay cho Thái tử.

Tranh công cũng không cần, tự khắc có lúc Thái tử sẽ biết đến.

Trưởng Công chúa vì nhi tử, đúng là gì cũng bằng lòng. Nàng nhanh chóng bày ra tiệc thưởng trà tại nhà mình, mời Tam Hoàng tử phi Diêu thị.

Lúc này chính là khen, không riêng khen, còn đem cả trang sức hoàng đế ban thưởng lúc còn trẻ cho Diêu thị hết.

Đến lúc này, đám người còn nói Trưởng Công chúa là người có tính cách của đại trượng phu.

Nhưng vị hôn phu của nàng là Quân Nghĩa Hầu lại âm thầm phối hợp với không ít người đi đối phó với Tam Hoàng tử nhất mạch. Không ở chỗ sáng cho nên không ai có thể nói được gì.

Bây giờ chuyện có thể cho bọn họ cắn, lớn nhất chính là Diêu Thực Tân.

Đại khái là thấy danh tiếng không ổn, Liêu Tử Thanh Liêu đại nhân Thượng Thư hiện tại, trái lại là đang bắt đầu vạch trần chuyện ở Hiển Châu.

Thanh Châu thích sứ Trương đại nhân càng là minh bạch đầu đuôi, không đứng chung đội.

Lúc này Diêu Thực Tân lại càng bị động.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK