“Chính ông ấy nói đại nạn giáng xuống rồi.” Lạc Xuyên Hiền thở dài. “Đâu thể nói vậy được, dù gì con người chúng ta muốn uống dược gì cũng có. Nên gắng hết sức cứu chữa mới đúng.” Tô Nam Thừa nói. “Thật ra nhà nào cũng vậy thôi, tới bước này rồi, có uống gì cũng vô ích. Lòng ta đã chuẩn bị rồi, phụ thân ta đã ngoài sáu mươi tuổi. Chỉ là mẫu thân ta…… Hai người họ ân ái cả đời, nếu phụ thân ta qua đời, sợ là mẫu thân ta không chịu đựng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.