Tô Nam Thừa ánh mắt nhìn hắn ta với vẻ khen ngợi, liền đứng dậy: "A Nam huynh, cứ yên tâm tĩnh dưỡng đi.” Dứt lời hắn quay đầu: "Tin tưởng ta được không?” Tưởng Nam không nói gì, chỉ là nhìn hắn một cái. Tô Nam Thừa mỉm cười rồi xoay người rời đi. Trong lòng của Tô Nam Thừa đã có rất nhiều suy tính. Thân phận của Tưởng Nam căn bản đã rõ rồi. Trên đường hồi phủ, cách rèm xe, Tô Nam Thừa nói: "Trần Bá à, ngươi đã kéo xe cho ta hơn một năm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.