Đông Mai và Xuân Anh hầu hạ hắn nằm xuống là hắn đã ngủ luôn. Bị gọi tỉnh lần nữa, Tô Nam Thừa hỏi canh giờ, biết là đến lúc dậy rồi, thống khổ không thôi kéo Đông Mai một cái. Đông Mai ui da một tiếng ngã xuống bên giường hắn. Tô Nam Thừa liền thuận thế ôm nàng: "Đừng nhúc nhích.” Đông Mai giật mình, cũng đỏ bừng mặt. Chỉ có điều cũng chỉ là ôm nàng như vậy, hắn từ từ nhắm hai mắt lại mơ hồ nòi: "Choáng váng rồi sao?” Đông Mai đứng thẳng dậy:...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.