Đại khái là nghe được tên của mình, còn có thịt, “miệng to chậu máu” của Hắc Sa nhất thời nhếch lên, cái đuôi cũng nhịn không được ve vẩy. Ngọc Trúc buông vạt áo của trưởng tỷ trong tay ra, vẫy vẫy tay với Hắc Sa. Hắc Sa đã cao bằng bắp đùi Ngọc Trúc lập tức rung mông chạy tới. “Trưởng tỷ, tỷ xem, Hắc Sa rất ngoan. Nó chỉ hung dữ với người khác mà thôi.” Ngọc Dung gật gật đầu, không nói gì nữa. “Được rồi, tiểu muội muội dẫn nó đi sang rửa sạch máu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.