Đào Bảo Nhi cũng không biết có chuyện gì, hai năm nay lớn lên bỗng giống như một quả bóng bay, rõ ràng làm việc cũng không ít, ăn cũng không nhiều nhưng lại lớn lên rất nhanh. “Ngọc Trúc muội muội, Nhị m… A Xu đâu rồi?” Ngọc Trúc rõ ràng nhìn thấy Đào Bảo Nhi nói ra hai chữ kia, mặt hơi co giật một chút mới đổi giọng gọi A Xu, cũng không biết trước đó đã bị bao nhiêu 'đòn hiểm'. Cười chết mất, ha ha. “Cậu ấy cùng nãi nãi của mình đi phòng bếp...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.