Ngọc Trúc không lên tiếng, Hiểu Nguyệt đang đứng ở cửa cũng không quay đầu lại nhìn thấy nàng mà đứng thất hồn lạc phách hồi lâu ở cửa mới lặng lẽ đi ra.
Nghe mấy lời nàng ta lẩm bẩm mới nãy thì có vẻ như nàng ta coi Đào Hữu Tài thành Đào Hữu Phú. Ở cái thời đại này, trưởng tử với con thứ vẫn còn cách biệt khá lớn. Xem ra hy vọng của nàng ta đã tiêu tan mất rồi.
Có điều, cứ coi như là thứ tử thế thì cũng là thứ tử của thôn trưởng Đào, vẫn còn có điều kiện hơn những người khác trong thôn nhiều.
Người muốn sống sót được tiếp, muốn vì bản thân mình mà tính toán để lấy một kim quy (1) làm chồng, vốn hoàn toàn chẳng có gì đáng phải hổ thẹn cả.
(1) Ý chỉ những người có điều kiện về vật chất.