Nghe ý tứ kia của nhị tỷ vẫn còn có rất nhiều nhưng chưa kịp cắt. "Nhị tỷ, tỷ thật là dũng mãnh. Cũng không biết thứ này có thể bán được tiền hay không nữa mà dám đi lấy trở về nhiều như vậy.” "Sợ cái gì, cho dù bán không được, chúng ta tự mình ăn cũng được mà. Nếu không thì sẽ cho gà cho vịt ăn, luôn luôn có chỗ của chúng nó. Dù sao hôm nay tỷ cùng đầu gỗ không có việc gì, cũng coi như là hoạt động gân cốt." Ngọc Linh cười...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.