Buổi tối trên biển quá nguy hiểm, chắc chắn mấy người trưởng tỷ sẽ không tới. Dù sao nhà trên đảo cũng đã được xây xong, tối ngay ngủ lại trên đảo vậy. Ngủ một mình, hồi kia nàng ngủ một mình nhiều năm như vậy, có gì mà phải sợ. Ngọc Trúc không ngừng thôi miên chính mình, cho đến tận khi nằm vào ổ chăn. Cả nhà các nàng còn chưa từng ngủ lại trên đảo, đệm chăn đêm nay là bộ mới mua dùng dự phòng. Cảm giác lạnh như băng làm nàng cảm thấy như mình...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.