Nghe một đứa bé nhỏ nghiêm túc nói sẽ trả ơn, làm Vân Nhuệ không nhịn được mà bật cười. “Bà cụ non, sao ngày nào cũng có nhiều chuyện nhọc lòng quá vậy, chuyện nhỏ này có gì tốn sức, cần gì ngươi phải trả ơn.” Một đứa bé nhỏ như vậy mà còn biến trả ơn, Vân Nhuệ cảm thán một tiếng, bắt đầu nhắc tới chuyện nhà với Ngọc Trúc. “Nói nữa, ta có một đứa cháu họ, còn hai tháng nữa sẽ tròn mười hai tuổi, lớn hơn ngươi bảy tuổi, nhưng nó lại chẳng hiểu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.