Đào thẩm thẩm dắt theo ba tỷ muội vào ngồi trong một góc, gọi một ấm trà. Buổi sáng lúc lên đường, Ngọc Dung còn chuẩn bị chút bánh làm lương khô, lúc này lấy ra vừa khéo. Mới ăn được một lát, đột nhiên nàng ấy nghe thấy một giọng nói rất quen thuộc. “Diêu cô nương, mời ngồi.” Ngọc Dung ngẩng đầu nhìn về phía trước, đúng là Ngụy Bình. Hắn ta đi cùng một cô nương đến đây làm gì? Phát hiện ra đại tỷ đang ngây người, Ngọc Trúc nhìn theo tầm mắt của nàng ấy,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.