Vân Phong vẫn không nhúc nhích. Phản ứng này của đại ca hắn sớm đoán trước được. Cũng đã sớm lường trước với tính tình này của huynh ấy nhất định sẽ không đồng ý, cho nên khi nghe được Vân Tiêu nói như vậy hán cũng không bất ngờ lắm. “Đuổi đi là việc không thể, đời này của đệ đã nhận định chỉ có thể là Văn Nguyệt rồi. Đại ca, huynh không biết, lúc chạy nạn, chân của ta bị đánh gãy, là nàng ấy vẫn luôn kéo ta đi, tìm đồ cho ta ăn mới giữ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.