Nghĩ đến cảnh đó, nàng có cảm giác như cổ bị ai bóp chặt, thở cũng thấy khó khăn. Ngọc Trúc lạnh run lẩy bẩy, rồi lại không dám cử động, sợ mình cử động cá heo sẽ ném mình xuống biển. Trong tình huống này, cho dù nàng thông minh tới mấy cũng vô dụng, chỉ có thể nghe theo vận mệnh. Hơn nữa, nàng quá lạnh, có lẽ qua không bao lâu nữa sẽ sốt cao ngất xỉu, cho dù bây giờ không chết, nhưng chắc cũng không còn lâu nữa. Ngọc Trúc nhớ lại những chuyện xảy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.