Lúc này Ngọc Trúc mới kịp phản ứng mình vừa hỏi cái gì, cả mặt nàng nhanh chóng đỏ au lên. Trời đất ơi, mất mặt quá! Phu nhân hỏi có thể ôm nàng được không cơ mà! “Phu, phu, phu nhân……” “Ôi chao đáng yêu quá đi mất!” Nguyên thị trực tiếp dùng một tay ôm Ngọc Trúc vào lòng. Tuy có hơi nặng một chút, nhưng cũng chỉ đi một đoạn đường ngắn, nàng vẫn có thể ôm nổi đứa nhỏ này. “Tiểu Ngọc Trúc, nghe nói chỉ cần đợi mấy hôm nọ là ngươi hái xoài mang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.