Hiển nhiên Đào Mộc rất là kích động, muốn đưa tay sờ nhưng lại sợ làm cá bị thương. Nhanh chóng phản ứng lại chạy đi lấy thùng gỗ trên thuyền múc nước biển, thả cá vào nuôi trong nước. “Ngọc Lâm, ngươi đúng là lợi hại ghê.” Ngọc Linh ngơ ngác nhìn con cá lạ trong thùng gỗ, không rõ mình lợi hại ở chỗ nào. Con cá này chỉ đẹp hơn những con cá bình thường một chút, nàng ấy không thấy nó có gì kỳ lạ cả. “Con cá này rất có giá sao?” Đào Mộc hâm...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.