“Nô nhớ ngày ta bị ôm đi là một ngày rất lạnh lẽo, hình như là ngày hội nào đó, người trên đường rất động. Không biết xảy ra hỗn loạn gì, lấn tới lấn lui nô đã bị người đó ôm đi. Người nọ bịt miệng nô, tìm một chỗ không người cởi sạch quần áo của nô xuống. Sau đó quấn bao tải lên người nô mang nô về núi mà họ ở.” “Khoan đã, không phải người Vu Thương trưởng thành ai cũng có lỗ tai màu đen sao, còn cả huyết thống không giống những người...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.