Thập Nhất Nương duỗi cổ thăm dò cẩn thận nhìn xuống. “Tam cô nương, nô nhìn thấy một người, chính là Vân gia lão tam mấy ngày trước ở trên đảo chúng ta để dưỡng thương, không chỉ có hắn, ngay phía sau còn mấy người khác nữa.” Không để Ngọc Trúc thò đầu ra nhìn rõ ràng, Trưởng tỷ vẫn còn ngồi trên càng xe lại giống như chim yến hướng về phía một người trong đó chạy tới. “Nương a.” Ngọc Trúc: “...” Làm sao bây giờ a? Làm sao bây giờ? Nàng bây giờ nên đi theo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.