Nghe Ngọc Dung giải thích, Vân Nhuệ nhất thời hiểu ra. Đây là rau khô thôi. Hắn ta có lòng muốn trả trở về, nhưng lại ngại mặt mũi không dễ mở miệng, cuối cùng chỉ có thể cười vui lòng nhận. Cũng không phải hắn ta ghét bỏ cái gì, thật sự là mùi rau khô không tốt, người trên thuyền thà rằng ăn cá cũng không muốn ăn rau khô. Lấy nhiều như vậy lên thuyền, ăn không thể ăn, lại không thể bán. Hai cái giỏ này, nhiều lắm cũng chỉ bán được mấy chục văn. Thì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.