“Khó có được cơ hội được gặp Tần đại nhân ở nơi đây, nếu như ngài không chê, có thể nể mặt tiểu nữ ở đây ăn một bữa cơm được không?” “Vậy ta đành làm phiền vậy.” “Chỉ là dân nữ tay nghề có chút thô bỉ, mong đại nhân chớ chê cười.” Ngọc Dung đặt món ăn cuối cùng xuống, nàng không có ý định ngồi chung bàn, liền ôm muội muội đứng sang một bên, chuẩn bị mang tiểu muội vào phòng bếp ăn một chút là được. Hoài Hầu nhìn chằm chằm một bàn đầy đồ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.