Hai mắt của Ngọc Trúc sáng lên, nàng nhanh chóng trả lời: “Còn một rương nhỏ!” Hoài Hầu đang định mở miệng đồng ý mua hết, chợt nghe thấy Tần Trọng Trọng ho khan một tiếng. Lại thấy hắn ta sờ vào vị trí để hà bao, trong lòng ông ấy lập tức nguội lạnh. Suýt chút nữa thì quên mất, bản thân ông ấy không có tiền để mua mấy viên tử ngọc đó. Tất cả số tiền kiếm được trước đó đều đã đưa cho Tần Ngôn mua vật liệu tu sửa cổng thành rồi, còn có một...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.