Mắt nhìn thấy chấm đen càng lúc càng gần, gần đến mức có thể nhìn thấy rõ mặt người, cuối cùng Ngọc Trúc cũng nghỉ ngơi, mệt mỏi ngã xuống bờ cát. Nàng quá mệt mỏi, chưa từng mệt như vậy, tay nhức đến mức gần như không giơ lên nổi, đôi mắt vừa sưng vừa đau, buổi tối khóc còn chưa hết sưng, rồi bị khói đặc như vậy xông cay xè, vừa mở mắt đã đau đến chảy nước mắt. Có điều thuyền đã đến, không uổng phí nàng đã phải ăn nhiêu đó khổ. “Chủ nhân, trên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.