“Tam cô nương người ở đâu, trời sắp tối rồi, mau về đi.” Ngọc Trúc ngẩng đầu, tiện tay lau sạch nước mắt nước mũi, sau đó lên tiếng. Rồi sợ bọn họ ở ngoài không nghe thấy, còn đặc biệt hét to. Đám người Thập Tam Nương nhanh chóng tìm đến hang đá nhỏ này. “Tam cô nương, sao người lại trốn vào đây. Mau ra đây đi, trời sắp tối rồi.” “Thập Tam Nương, các ngươi trở về đi. Ta lên tiếng với các ngươi là không muốn các ngươi phải đi tìm khắp hòn đảo. Ta còn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.