“Ngọc cô nương, nếu lần sau còn có thứ đồ tốt như này, nhớ đến Trân Ngọc Phường của ta nhé!” Ngọc Dung cười đồng ý, còn sau này có nhặt được hay không, có đến đây bán hay không thì tính sau. Đi ra khỏi Trân Ngọc Phường, nàng ấy đi thẳng đến chỗ đỗ xe bò về thôn. Thật ra ban đầu nàng ấy định bán san hô đỏ xong sẽ đi dạo phố xem thử có bán thứ đồ gì trong nhà cần không. Nhưng bây giờ trên người quá nhiều tiền, Ngọc Dung sợ đi dạo...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.