Đào Nhị thẩm đưa tay muốn móc cổ họng Ngọc Trúc. Ngọc Trúc vội vàng ôm lấy đùi bà làm nũng. "Thẩm! Nó thực sự ngon, thực sự thật sự đấy. Nhìn ta đi, một chút chuyện cũng không có gì cả." Đào Nhị thẩm: "..." Nếu là hài tử nhà mình, nhất định phải đánh mông một trận mới được. "Thật sự không sao chứ? Cháu ăn là gì vậy?" Ngọc Trúc lôi kéo Đào Nhị thẩm nhìn con hàu biển mà nàng vừa mới đập vỡ. Thể nhưng thịt hàu đã bị nàng ăn hết, phía trên hiện...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.