Mục lục
Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thật ra thì căn bản không cần đoán, cũng biết đáp án dĩ nhiên là gì, tiểu tử này chính là đang gạt chính mình. Anh nhìn thấy được, Du Thần Ích đối với cô gái kia chính là có quan tâm.

Nếu như quả thật không hề quan tâm, mỗi lần mình vừa nhắc tới cô ấy, hắn cũng không mang bộ dáng muốn ăn thịt người như vậy.

Nhưng điều này, làm sao thoát khỏi con mắt của cao thủ tình trường như anh được.

( Vâng, a Thần là cao thủ tình trường)

Tề Nhân Kiệt dùng tốc độ nhanh nhất lái xe đến bệnh viện trung ương, Văn Hinh vừa nhìn thấy Bệnh viện trung ương, mắt trợn to, cũng biết mình xong đời rồi, chắc chắn sẽ bị Lăng Hạo Hiên giáo huấn cả một buổi sáng cho mà xem.

Quả nhiên, Tề Nhân Kiệt kéo Văn Hinh đi thẳng tới phòng làm việc của Lăng Hạo Hiên, Lăng Hạo Hiên đang xem bệnh cho một bệnh nhân, nhìn thấy Tề Nhân Kiệt, đầu tiên anh nhíu chặt chân mày. Nhưng mà nhìn thấy Văn Hinh đứng sau lưng Tề Nhân Kiệt, anh lập tức trợn to mắt, kinh ngạc kêu lên:

“ Văn Hinh”

Kém chút nữa anh đã xông lên phía trước ôm chặt lấy Văn Hinh, nhưng ý thức được mình còn có bệnh nhân, cứng rắn đè nén cảm xúc trong mình. Sau đó, anh dặn dò bệnh nhân những việc cần phải chú ý, kê đơn thuốc cho bệnh nhân, bệnh nhân kia cảm ơn rồi rời đi.

Bệnh nhân vừa đi khỏi, Lăng Hạo Hiên lập tức từ trên ghế vọt lên trước mặt Văn Hinh,

“ Văn Hinh, thật sự là cậu sao?”

Nói xong, anh lập tức ôm thật chặt Văn Hinh, tâm tình vừa kích động vừa hưng phấn.

Lúc này, Tề Nhân KIệt liền nóng nảy, một tay tách bọn họ ra, sau đó vội vàng nói với Lăng Hạo Hiên:

“ Anh mau chóng làm kiểm tra cho Văn Hinh, vừa rồi xe của tôi không cẩn thận đụng phải cô ấy, hình như đụng phải chỗ nào đó, anh mau kiểm tra một chút đi.”

Nghe vậy, sắc mặt Lăng Hạo Hiên trong giây lát đã trở nên trắng bệch, sau đó không nói hai lời liền kéo Văn Hinh đi ra ngoài

“ Anh đi lấy mã số, tôi đưa Văn Hinh đi kiểm tra ngay.”

đọc chương mới nhanh nhất tại Doc Truyen . o r g

Tề Nhân Kiệt nghe theo, đi sát Văn Hinh theo ra ngoài đăng kí khám bệnh.

Thời điểm DU Thần Ích và Lam Dật Thần tới bệnh viện, Văn Hinh vừa làm kiểm tra xong. Có lẽ bởi vì quá mức mệt nhọc, nên cô vừa mới được đưa vào phòng bệnh đã ngủ thiếp đi.

Lăng Hạo Hiên nhìn gương mặt của cô lại gầy duộc đi, vẻ mặt mệt mỏi của cô khiến lòng anh đau như cắt, cho nên anh cũng không đánh thức cô, hiện giờ chỉ chờ kết quả kiểm tra là được.

Không muốn quấy rầy Văn Hinh nghỉ ngơi, Lăng Hạo Hiên gọi mấy người Du Thần Ích cùng Tề Nhân Kiệt vào phòng bệnh, sau đó nhỏ giọng hỏi:

“ Các người thấy Văn Hinh ở đâu?”

Tề Nhân Kiệt liếc nhìn người đang nằm trên giường bệnh một cái, nhớ tới một màn kinh hiểm (nguy hiểm, kinh ngạc) trên đường, không khỏi nhíu mày

“ Gặp trên đường đi.”

Du Thần ích không nói gì, chỉ nhìn Văn Hinh vẫn đang ngủ say trên giường bệnh, hỏi:

“ Cô ấy thế nào ?”

“ Vừa làm kiểm tra cho cô ấy, chắc không có gì đáng ngại, chỉ bị thương vài chỗ mà thôi. Nhưng mà, vẫn phải chờ kết quả kiểm tra mới có thể xác định có vấn đề gì hay không.”

Lăng Hạo Hiên nói xong giơ cổ tay nhìn đồng hồ, lại nói:

“ Bây giờ chắc đã có kết quả, tôi đi lấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK