Mục lục
Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Nào, chị lại đây, trước ngồi xuống đã, rồi tôi từ từ nói cho chị!” Lam Dật Thần kéo Văn Hinh ngồi xuống, sau đó mới nặng nề nói: “ Chị dâu, chị đừng có tức giận, cẩn thận chút, tức giận sẽ không tốt cho em bé. Nhưng thật ra là như vậy, tôi đã sớm nhìn thấy Du Thần Ích có tình cảm với chị, nhưng mà lại chưa rõ ràng tình cảm của chị với tên kia như thế nào. Chị cũng biết đấy, hàng ngày tôi chứng kiến các người cứ dậm chân tại chỗ như thế, khiến tôi cũng cảm thấy gấp nha, cho nên mới định hỏi qua ý tứ của chị, nếu như chị cũng có tình cảm với hắn, thì chuyện dễ dàng rồi.”

“ Anh ta có tình cảm với tôi? Thế nào tôi lại không nhận ra?” Văn Hinh nghi hoặc nhìn Lam Dật Thần, rõ ràng là cô không tin lời anh nói.

Nghe vậy, Lam Dật Thần lập tức trợn to hai mắt, " Chị dâu này, bình thường rõ ràng chị thông minh như vậy, tại sao lại không nhận ra?” Biểu hiện của tên kia rõ ràng như vậy, đến người mù cũng đã nhận ra. Đương nhiên Lam Dật Thần cũng không dám nói ra những lời này, vì vậy bèn nói: “ Cái này gọi là người trong cuộc mơ hồ, người ngoài sáng suốt.”

"Được rồi!" Văn Hinh tạm thời đồng quan điểm với anh, lại hỏi: “ Vậy anh muốn giúp tôi thế nào?”

Lam Dật Thần làm bộ như có điều gì đáng suy ngẫm, anh ngẫm nghĩ một hồi, cuối cùng nói: “ Thật ra thì tôi cảm thấy biện pháp tốt nhất chính là khiến hắn phát ghen.”

"Ghen?" Văn Hinh liền sửng sốt, sau đó mới gật đầu, “ Coi như đây là một biện pháp tốt đi. Vậy xin hỏi, tôi phải làm sao mới có thể khiến anh ta ghen đây?” Cô hỏi, trong mắt cô lộ ra nụ cười thản nhiên, đồng thời còn tỏ vẻ mặt hứng thú như đang chờ xem kịch vui vậy.

"Đương nhiên là phải tìm một đối thủ cho hắn rồi!” Lam Dật Thần nói như đây là chuyện đương nhiên vậy, “ Người này chính là động vật như vậy, khi hắn nhận thấy cái gì thuộc về mình, hắn sẽ không để mất. Nhưng mà, khi nhận thấy người khác muốn món đồ thuộc về mình, hắn sẽ lập tức ra sức tranh đấu, hơn nữa cũng sẽ tuyên bố quyền sở hữu với người kia. Bây giờ chị thực sự muốn thử, chị nên tìm người thứ ba giúp mình.”

“ Anh cứ như vậy mà đã khẳng định, tôi đã là của anh ta sao?” Văn Hinh nâng cằm, cười híp mắt nhìn Lam Dật Thần.

Lam Dật Thần lập tức thấy choáng váng, “ Không phải vừa rồi chị nói…” Không thể nào, sắc mặt người phụ nữ này lại biến đổi với tốc độ chóng mặt như vậy, mới vừa rồi còn chính miệng thừa nhận có tình cảm với Du Thần Ích, mà chỉ mới có mấy phút, đã quay ra phủ nhận rồi.

Nhìn thấy bộ dáng đờ đẫn của Lam Dật Thần, Văn Hinh lại càng cười vui vẻ hơn nhiều, “ KHông sao, tôi thích anh ta, nhưng cũng không đại biểu rằng tôi chính là người của anh ta/”

Nghe vậy, Lam Dật Thần bắt đầu có chút lắp bắp, “ Nhưng mà… vừa rồi chị nói… không phải là…. Tại sao không phải là….”

Văn Hinh chưa từng chứng kiến cảnh một người vốn nói nhiều như Lam Dật Thần mà cũng có lúc nói lắp bắp như lúc này, nụ cười trên gương mặt cô càng sâu hơn. Cô nhìn Lam Dật Thần, đột nhiên sóng mắt lưu chuyển như nước mùa xuân, cực kì giảo hoạt, “ Nhưng mà… phương pháp mà anh vừa nói cũng rất thú vị, có thể thử xem.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK