Mục lục
Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Về nhà cậu đi!” Du Thần Ích lạnh lùng nói , đầu nghiêng về phía cửa sổ, không hề cho Lam Dật Thần cự tuyệt.

Lam Dật Thần tất nhiên không phục, " Cậu coi tớ là tài xế của cậu chắc?” Hắn nói xong bất mãn liếc nhìn Du Thần Ích lại thấy trên mặt Du Thần Ích tràn đầy ý cảnh cáo nhìn chằm chằm hắn, hắn sợ tới mức ngậm miệng lại.

"Ah?" Hắn đột nhiên phát ra một tiếng đầy nghi ngờ, khiêu khích sự chú ý của Du Thần Ích

"Thế nào?"

Lam Dật Thần lại nhìn kính chiếu hậu một lát, sau đó nhíu mi, “ phía sau có mấy chiếc xe, từ lúc chúng ta lên xe đã đi sau xe của chúng ta.“

Du Thần Ích nghe thấy thế mới quay đầu lại, quả nhiên, sau xe bọn hắn, bốn, năm cái xe đang đuổi theo sát, trong lòng tựa như đã đoán được cái gì đó.

"Thật đúng là chưa tới Hoàng Hà chưa từ bỏ ý định?" Hiển nhiên, Lam Dật Thần cũng đoán được những tên kia là ai, hắn lại nhìn mấy chiếc xe này một lần, sau đó khóe môi lóe lên nụ cười đầy giễu cợt, khinh thường nói: “ Mấy thứ này, muốn chơi với chúng ta? Ông nội các người đang thích đua xe, các người vẫn còn dám chơi!”

Du Thần Ích nghe được, cơ hồ muốn té xỉu, đột nhiên có chút đồng tình với cha của Lam dật Thần.

“ Thần ích, ngồi cần thận!” Lam Dật Thần còn chưa nói hết, chân đã đạp ga, nhất thời xe chạy như bay. Vừa Giống như một con rắn, trên đường dài tự do mà phi, trong lúc nhất thời, tiếng thắng xe ( phanh) khẩn cấp không ngừng vang lên, tiếng tức giận mắng chửi không ngừng, trên đường là một mảnh hỗn loạn.

Hơn 10 phút sau, xe rốt cuộc dừng ở biệt thự tư nhân của Lam Dật Thần, đây là một biệt tự tráng lệ mang phong cách châu Âu. Hai người vừa định xuống xe, chỉ nghe Lam dật Thần khẽ nguyền rủa một tiếng, rồi nhanh chóng chui vào trong xe, rồi đem cửa xe đóng chặt lại.

D

Du Thần Ích thấy hắn lại chui vào xe, đang định hỏi, thì vừa vặn thấy mấy tay săn ảnh cầm máy ảnh hướng về phía họ chụp lấy chụp để, anh ta lập tức hiểu ra, cũng nhanh chóng chui vào xe.

Lam Dật Thần chờ Du Thần Ích ngồi xuống, mới phát động xe, bỏ lại những tên săn ảnh kia ở phía sau.

Trên đường, Lam Dật Thần thật có chút bất đắc dĩ nói: "Bây giờ bọn săn ảnh thật quá kinh khủng, hình như chỗ nào cũng có thể thấy bọn họ ! Ah! Không đúng, đó là nhà tớ, bọn họ sao lại chạy tới nhà tớ, Du Thần Ích, cậu xem cậu gây phiền toái lớn cho tớ rồi, nếu để bọn họ thấy tớ mỗi đêm lại mang phụ nữ khác nhau về nhà, Lão già nhà tớ nhất định sẽ bổ đầu tớ!”

"Ông ấy hiện tại cũng muốn bổ đầu cậu rồi!” Du Thần Ích lạnh lùng liếc hắn một cái, sau đó im lặng.

Nghe vậy, Lam Dật Thần liếc mắt anh ta mới nói:” Xin hỏi Du tiên sinh, ngài hiện tại định đi chỗ nào?”

"Về nhà!" Du Thần Ích suy nghĩ một chút, mới quyết định về nhà, mặc dù trong lòng trăm ngàn lần không muốn, nhưng hôm nay cũng chỉ còn cách về nhà.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK