Mục lục
Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tình huống này, dưới con mắt của những người giàu có, tất nhiên có người cao hứng, có kẻ tức giận.

Vui mừng nhất phải kể đến dì Lý và Diêu Phương, dì Lý vui mừng vì rốt cuộc Văn Hinh cũng có thể được đại thiếu gì đối xử tốt, mà Diêu Phương còn vui vẻ hơn, cuối cùng Du Thần Ích cũng có thể thoát ra khỏi bóng ma quá khứ từ ba năm trước.

Tức giận nhất là Lạc Tình, mỗi lần nhìn thấy bộ dạng ân cần săn sóc của Du Thần Ích đối với Diêu Phương, nhìn ánh mắt dịu dàng của anh, cô ta chỉ hận nắm chặt nắm tay, lúc này móng tay đâm sâu vào trong lòng bàn tay cô ta, nhưng cô ta không hề cảm nhận thấy một chút đau đớn nào.

Bởi vì lúc này, sự đau lòng đã sớm chiến thắng sự đau đớn da thịt ấy.

Ở công ty, Du Thần Ích chỉ giao một chút việc tương đối quan trọng cho Văn Hinh làm, còn việc vụn vặt, giao toàn bộ cho Lạc Tình hoặc Lam Dật Thần xử lí (LDT là phó tổng mà sao như tay sai vặt thế?)

Đối với thái độ chuyển biến của Du Thần Ích với Văn Hinh, Lam Dật Thần cũng cảm thấy vui lây. Mặc dù ngoài miệng anh thường giễu cợt bọn họ, nói rằng Du Thần Ích không xứng với Văn Hinh, nhưng trong lòng anh vẫn chân thành chúc phúc cho họ, anh mong bọn họ có thể vĩnh viễn hạnh phúc.

Mà lần nào, Du Thần Ích cũng hung hăng trừng mắt liếc anh, nhưng Du Thần Ích cũng không hề phản bác lại, Văn Hinh ngồi bên thấy vậy, cũng không nói gì.

Nhưng trong lòng cô vẫn cảm thấy có chút ê ẩm, cảm thấy lo lắng, không xác định được tình cảm của Du Thần Ích đối với mình có thực hay không? Phải chăng anh chỉ đồng tình thương cảm với cô, cho nên mới nói ra những lời như vậy, cũng vô tri vô giác chăm sóc mà thôi.

Bởi vì đến bây giờ, Du Thần Ích cũng chưa từng nói với cô bất kì một câu thổ lộ nào khác, chứ đừng nói là yêu!

Mặc dù Du Thần Ích chưa từng thổ lộ với mình, nhưng cô lại phát hiện trái tim của mình không biết tự lúc nào đã rơi vào tấm lưới của anh dệt nên, cô càng giãy dụa, bản thân càng hãm sâu.

không sai, cô thừa nhận, từ lần đầu tiên gặp anh, cô đã bị anh hấp dẫn. Cho dù anh đã từng nhục nhã cô, đã từng hành hạ cô, nhưng cô chưa từng hận anh, chưa từng có!

Bởi vì, cô thích anh!

cô động lòng với anh, tuy nhiên cô cũng chưa từng có hi vọng xa vời anh sẽ có tình cảm với cô. Lúc này đột nhiên anh lại đối tốt với cô như vậy, mà cô lại thủy chung không thấy được trái tim của anh, khiến cô cảm thấy luống cuống, cô sợ, cô muốn rút lui.

sự lo lắng của cô, sự sỡ hãi của cô, Du Thần Ích lại không hề phát hiện ra, ngược lại lại bị một Du Thần Ích cà lơ phất phơ nhìn thấu.

Bởi vì bây giờ Văn Hinh đã có bầu năm tháng, cho nên Du Thần Ích cố ý nuông chiều cô, chỉ cần cô thấy mệt mỏi, cô có thể tùy ý nghỉ ngơi, hoặc là nghỉ ngơi ở trong phòng của anh, hoặc là xuống phòng nghỉ tầng một nghỉ ngơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK