Mục lục
Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô theo bản năng xoay người nhìn lại, sau khi thấy người tới là Lăng Hạo Hiên , ?đầu tiên là sửng sốt, sau đó gương mặt có chút tái nhợt lại dâng lên một trận tức giận

“ Cả ngày nay cậu đi đâu vậy? Tại sao lại tắt máy di động? Lăng Hạo Hiên, tớ đã nói với cậu rồi, chuyện lần này không cần cậu quan tâm, tạm thời cậu đừng có nhúng tay vào, cậu có nghe thấy không hả?”

Tề Nhân Kiệt đi sau lưng Lăng Hạo Hiên vừa nghe thấy tiếng Văn Hinh, lập tức nở nụ cười nhu hòa, quả nhiên là cô ấy, xem ra giác quan thứ sáu của anh vẫn vô cùng linh nghiệm.

"Văn tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt, một vạn em nợ tôi định bao giờ trả lại đây?”

Anh đứng phía sau Lăng Hạo Hiên, gương mặt nở nụ cười tiến lên trước mặt văn Hinh, nói.

"Tề Nhân Kiệt?" Văn Hinh nhìn thấy Tề Nhân Kiệt thì ngây ngẩn cả người. Cô ngơ ngác nhìn tề Nhân Kiệt, lại nhìn tới Lăng Hạo Hiên, không hiểu tại sao hai người này lại đi cùng nhau.

Tề Nhân Kiệt nhìn thấy Văn Hinh đang nhìn mình ngây ngốc, nụ cười trên mặt càng đậm hơn, “ Thật vinh hạnh, thì ra em còn nhớ rõ tôi.”

"Các người. . . . . ." Văn Hinh rất muốn hỏi, tại sao bọn họ lại đi cùng nhau, hai người này, nhìn thế nào cũng không giống là cùng một hạng người. Một người khô khan mỗi ngày chỉ biết cắm đầu vào sách vở, một người thì là cao thủ tình trường đã nổi danh , hai người này, có đánh chết cô cũng không tin bọn họ là bằng hữu.

"Chúng tớ chỉ mới quen nhau, chỉ là quan hệ hợp tác mà thôi.” Lăng Hạo Hiên không muốn để Văn Hinh biết anh vì cô mà bán thành quả nghiên cứu khoa học của mình, anh biết nếu để cô phát hiện, cô tuyệt đối sẽ không để anh thay cô trả nợ.

"Thật?" Văn Hinh cũng không tin tưởng, ánh mắt cô tràn đầy nghi hoặc dò xét gương mặt hai người, muốn tìm ra một chút manh mối. Bọn họ một là thương nhân một là bác sĩ, sẽ có quan hệ hợp tác gì chứ?

Mời các bạn đón xem tập mới nhất trên Doc truyen..o.r,,g..

Tề Nhân Kiệt thấy Lăng Hạo Hiên dường như không muốn để Văn HInh biết chuyện hợp tác giữa hai người, nên cũng thông minh ngậm chặt miệng không để cập tới chuyện này, đột nhiên đánh trống lảng sang chuyện khác, hỏi:

“ Em đã xảy ra chuyện gì vậy, tại sao đột nhiên lại phải nằm viện? Sẽ không phải lại đi bán máu đi!”

"Bán máu? !" Lăng Hạo Hiên kinh hô, sau đó hung hăng nhìn chằm chằm Văn Hinh,

“ Trước kia cậu đã từng bán máu?”

Cô gái này, thực sự muốn khiến cho anh tức chết mới cam tâm sao?

Thấy thế, Văn Hinh quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn Tề Nhân Kiệt, như trách anh lắm mồm. Tề Nhân Kiệt lại ném cho cô một nụ cười thản nhiên ý muốn nói “ Không sao cả”, khiến cô càng thêm tức giận.

" Tại sao cậu lại không tới tìm mình?”

Lăng Hạo Hiên dường như thật sự tức giận, khuôn mặt âm trầm nhìn chằm chằm Văn Hinh, anh cố nén giận nơi đáy mắt, nhưng lại cất giấu một sự đau lòng sâu trong tim mình.

“ Vốn dĩ cũng định đi tìm cậu, nhưng mà cho dù vậy cũng không giải quyết được vấn đề.”

Văn Hinh lạnh lùng nhàn nhạt nói, cô nhìn Tề Nhân Kiệt , rồi đột nhiên nói với Lăng Hạo Hiên

“ Tớ thiếu Tề Nhân Kiệt một vạn, cậu giúp tớ trả đi, nợ cậu vẫn còn tốt hơn là nợ anh ta.”

Nói xong, cô cười he he nhìn Lăng Hạo Hiên, khiến cho cả Lăng Hạo Hiên và tề Nhân Kiệt đều tức chết rồi.

Mời các bạn đón xem tập mới nhất trên Doc truyen..o.r,,g..

“ Này, cái gì mà thiếu tiền của anh ta so với thiếu nợ cậu tốt hơn ? chẳng lẽ tiền của tôi thì không phải là tiền sao?”

Tề Nhân kiệt ra vẻ không vui , anh đi tới bên chiếc ghế duy nhất trong phòng bệnh, đặt mông xuống, sau đó nâng đôi chân thon dài, nhìn xung quanh phòng bênh. Nhìn quanh như không hề có ý định rời đi vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK