Mục lục
Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng, Xin Dịu Dàng Chút
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“ Đã xử lí xong mọi việc rồi, nên mới quay về sớm. Du Thần Ích vẫn mặt lạnh nói, chờ Diêu Phương ngồi xuống ghế sa lon, hắn mới lại hỏi: “ Trong thời gian con không có ở đây, công ty vẫn ổn chứ ạ?”

Diêu Phương nhíu mày, sau đó đem mọi chuyện đã xảy ra kể cho Du Thần Ích, bao gồm cả những sai lầm của Lạc Tình, cuối cùng đều do một tay Văn Hinh giúp giải quyết hết thảy.

Nghe xong những lời Diêu Phương nói, Lam Dật Thần lập tức tỏ vẻ giật mình, “ Thật không ngờ, chị dâu lại lợi hại như vậy .”

Mà Du Thần Ích mặc dù không hề tỏ vẻ gì, nhưng mà trong lòng cũng hơi chấn động rồi, người phụ nữ kia nhìn ngoài có vẻ nhu nhược, không ngờ lại có thể xử lí dứt khoát quả quyết mọi việc như thế, khiến ngay cả hắn cũng phải bội phục cô.

“ Xảy ra những chuyện này, tại sao lại không gọi điện báo cho con biết? Trước khi đi không phải con đã nói, có chuyện gì thì lập tức báo cho con sao.” Trong lòng hắn mặc dù cũng phải cảm thán tài năng của Văn Hinh, nhưng vẫn có chút giận Diêu Phương, nếu như lần này không có Văn Hinh, không biết mọi chuyện sẽ diễn biến như thế nào?

“ Con ở nước ngoài, coi như là mẹ nói cho con thì có lợi gì?” Diêu Phương lạnh nhạt nói, “ Mọi chuyện đều đã được xử lí tốt, con yên tâm đi.”

"Tình nhi đâu?" Du Thần ích nhìn xung quanh phòng khách, từ lúc hắn quay lại tới giờ, cũng không thấy bóng dáng nha đầu kia.

Nhắc tới lạc Tình, Diêu Phương không khỏi nhíu mày, vẫn đau đầu không dứt. “ Hôm nay nó đi ra ngoài dạo phố rồi, có thể lát nữa mới về.” Cô cháu gái này, xem ra thật đúng như lời Văn Hinh nói, từ lúc sinh ra tới giờ, chuyện gì cũng không phải làm, xảy ra chuyện cũng chỉ biết trốn phía sau, khiến người khác đi dọn dẹp tàn cuộc cho mình mà thôi.

Nếu như, Lạc Tình có thể bằng một nửa Văn Hinh, bà cũng sẽ không phải nhức đầu như bây giờ.

Nghe vậy, DU Thần ích cũng không nói gì nữa, chỉ trầm mặc cúi đầu.

Trong bệnh viện, Văn Hinh cùng Lăng Hạo hiên đã hàn huyên được hơn một tiếng, đã có bệnh nhấn lục đục tới phòng khám bệnh. Văn Hinh không muốn quấy rầy anh, vì vậy mới cáo biệt Lăng Hạo Hiên, cũng đáp ứng tuần sau sẽ quay lại thăm anh.

Khi cô vừa về tới nhà, ngoài ý muốn thấy người đang ngồi trê ghế salon, cô không khỏi sửng sốt. Không phải Diêu Phương nói bọn họ tuần sau mới về sao. Thế nào hôm nay lại về rồi?

Thấy cô, Lam Dật Thần lập tức ngẩng đầu tươi cười chào hỏi cô, “ Chị dâu, chị về rồi à?”

Văn hinh gật đầu với hắn một cái, sau đó lại nhìn người bên cạnh hắn, thấy gương mặt lạnh lùng của Du Thần Ích, hắn cũng không thèm liếc cô dù chỉ một lần. Thấy thế, cô không khỏi nhướng mày, khóe miệng nổi lên một nụ cười nhạt, cũng không nói gì, liền đi thẳng lên lầu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK