"Dĩnh Dĩnh, có muốn học kiếm không?" "Có có có." Trần Dĩnh vỗ bàn tay nhỏ bé, nàng ta cảm thấy múa kiếm rất thú vị, thường xuyên đến sân tập võ xem gia gia luyện kiếm. Trần Mục lật thanh kiếm gỗ kia ra. Trần Dĩnh cầm kiếm gỗ vui vẻ chạy loạn, Đường Uyển có chút cảm khái, bộ dáng Trần Mục cầm kiếm gỗ cứ như là ngày hôm qua vậy, bây giờ người cầm kiếm gỗ là Trần Dĩnh, thời gian trôi qua thật nhanh. Lúc trước Trần Dĩnh làm tiệc rượu đầy tháng, rất nhiều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.