Lâm Trần cũng tiến tới thăm dò, cuối cùng hắn đưa khuyên tai ngọc màu đỏ cho Trần Dĩnh, nhìn vào đứa bé nằm trong ngực Đường Uyển, hắn cũng hơi có vẻ thất vọng.
Một nhà có hai thiên kiêu trên đời đều hiếm thấy, trước khi hắn tới cũng đoán được Trần Dĩnh có lẽ sẽ rất bình thường.
"Đứa nhỏ này cũng không kém, sau khi lớn lên, có thể đưa nàng ta tới Hạo Nhiên tông, chúng ta nguyện ý bồi dưỡng nàng ta." Lâm Trần khẽ cười nói.
Bạch Tố nghe vậy cũng vội vàng nói: "Phiêu Miểu các lấy nữ đệ tử làm chủ, thích hợp hơn, Phiêu Miểu các chúng ta cũng nguyện ý bồi dưỡng nàng ta."
Đường Uyển được sủng ái mà lo sợ.
Không nghĩ tới Phiêu Miểu các và Hạo Nhiên tông cùng ném một cành ô liu ra ngoài, nàng ta còn tưởng rằng thiên phú của Trần Dĩnh làm cho bọn họ không thuận mắt.
Phiêu Miểu các và Hạo Nhiên tông đều là tông môn đỉnh tiêm ở Bắc Hoang, bọn họ đại biểu cho một nửa cái Bắc Hoang.
Trần Hạo hâm mộ nhìn vào tiểu muội.
Đường Chấn am hiểu thế sự, hắn biết công lao đây đều quy về Trần Mục, bọn họ muốn mượn Trần Dĩnh tới lôi kéo đứa cháu thiên kiêu tuyệt thế này của mình.
Hàn Phó không thể không lắc đầu thở dài, hắn ta ngay cả suy nghĩ cướp người cũng không dám, bọn họ là tông môn đỉnh tiêm ở Bắc Hoang, Huyền Kiếm tông loại môn phái nhỏ này cũng không dám nói chuyện lớn tiếng.
Mặt mũi Thủy Linh Linh đầy vẻ nghi hoặc, xem như căn cốt ngũ phẩm thì cũng rất khó có thể thông qua khảo hạch của Phiêu Miểu các, tuy nhiên bà bà lại muốn phá lệ thu Trần Dĩnh tiến vào Phiêu Miểu các, điều này làm cho nàng ta cảm thấy không hợp phép tắc.
Chọn bên nào cũng sẽ đắc tội một bên còn lại.
Đường Uyển vội vàng nhìn về phía Trần Thiên Nam, Trần Thiên Nam cũng không biết phải làm sao, hai tông môn lớn không phân cao thấp đều sàn sàn ngang nhau, Trần gia đều không chịu nổi.
Lâm Trần mỉm cười đề nghị: "Bạch Tố, ta thấy Trần gia khó mà lựa chọn, không bằng chúng ta dùng phương thức cho tiểu bối của hai tông luận bàn tới quyết định, ai thua thì kẻ đó rời khỏi."
Mắt Bạch Tố nhìn vào thanh niên sau lưng Lâm Trần, khẽ cười nói: "Kiếm Sư bát phẩm, thiên phú cũng không tệ, Triệu Phong, không nên khinh thường."
"Vâng, trưởng lão."
Triệu Phong cầm kiếm, mỉm cười tiến lên.
"Chờ một chút."
Trần Mục đẩy cửa phòng ra.
Hắn nhìn vào mọi người trong viện.
Toàn bộ mọi người cũng tập trung vào trên người của hắn.
Trần Mục vừa rồi ở trong phòng trong, nghe thấy bọn họ đang tranh giành muội muội thì lúc này mới đi ra.
"Muội muội ta không cần gia nhập tông môn, ta sẽ đích thân dạy nàng tu hành." Trần Mục nghiêm túc nói.
Mọi người kinh ngạc nhìn vào Trần Mục, ngay cả Trần Thiên Nam và Trần Uy cũng kinh ngạc, phải biết nội tình của tông môn xa không phải gia tộc thế tục có thể so sánh.
"Ha ha, có ý tứ." Tiêu Nhiên nhịn không được khẽ mỉm cười, lại dám xem nhẹ tông môn, hơn nữa còn xem nhẹ Phiêu Miểu các và Hạo Nhiên tông.
Thủy Linh Linh thì nhíu lông mày lại, nhỏ giọng thầm thì nói: "Cái tên này thật cuồng a, sư huynh, ngươi có thể giáo huấn hắn giúp ta hay không?"
Triệu Phong nhỏ giọng đáp lại nói: "Linh nhi, sư huynh không thể ỷ lớn hiếp nhỏ."
Bạch Tố cười nói ra: "Ngươi yên tâm, Phiêu Miểu các chúng ta sẽ coi nàng là đệ tử hạch tâm để mà đối đãi."
Nàng ta biết sự lo lắng của Trần gia.
Triệu Phong và Thủy Linh Linh đều kinh ngạc.
Trần Thiên Nam thật ra thì cũng lo lắng Trần Dĩnh tới tông môn bọn họ thì sẽ bị người khi dễ, không học được bản lĩnh thật sự.
Triệu Phong trừng to mắt, hắn căn cốt lục phẩm cũng chưa có được đãi ngộ đệ tử hạch tâm.
Lâm Trần cũng trịnh trọng nói: "Ta có thể đề cử nàng ta cho tông chủ Hạo Nhiên tông, tuyệt đối có thể hưởng thụ tài nguyên tốt nhất của Hạo Nhiên tông."
Xem như bọn họ nói như vậy, Trần Mục vẫn không yên lòng, muội muội dựa vào quan hệ của hắn mà tiến vào tông môn đỉnh tiêm ở Bắc Hoang, còn trở thành đệ tử hạch tâm, tới lúc đó chắc chắn sẽ nhận được rất nhiều chỉ trích và xa lánh, hắn không muốn muội muội của mình sau này bị người cô lập.
Trần Mục cảm thấy, chỉ cần cho hắn thời gian, chờ lúc muội muội của hắn lớn lên, hắn có đầy đủ thực lực để cho muội muội của mình luyện kiếm.
Hắn đi tới đình viện, lạnh nhạt nói: "Nếu như bọn họ có thể thắng ta, ta sẽ không có ý kiến gì."
Triệu Phong và Tiêu Nhiên nhìn nhau cười một tiếng.
Không nghĩ tới Trần Mục sẽ chủ động khiêu chiến bọn họ.
Bạch Tố và Lâm Trần đều cảm thấy có ý tứ, hai người bọn họ đều đồng ý loại phương thức này.
Đường Chấn nhìn vào Trần Mục, khuôn mặt nhỏ của hắn lạnh nhạt, trên người đã có cỗ bá khí.
Trần Thiên Nam thì lắc đầu mỉm cười nói: "Hai vị trưởng lão, còn xin bỏ qua cho."
"Ta thích tính cách của đứa nhỏ này, ta sớm đã nghe nói thực lực của hắn không tầm thường, cũng muốn được chứng kiến để biết, Tiêu Nhiên ngươi phải chú ý một chút." Lâm Trần nhắc nhở.
Thủy Linh Linh hưng phấn nói: "Sư huynh, cơ hội của ngươi tới rồi, thay ta giáo huấn hắn thật tốt."
Bạch Tố lại phát ra giọng nói cảnh cáo uy nghiêm: "Triệu Phong, điểm tới thì dừng, nếu như làm hắn bị thương, ngươi trở về thế nhưng là phải nhận trách phạt khắc nghiệt nhất."
Đăng sau Trần Mục là Lăng Vân tông, Phiêu Miểu các tự nhiên không dám trêu chọc vào Lăng Vân tông.
Đường Uyển có chút lo lắng, nhưng nghĩ tới chỉ là luận bàn nên cũng không có ngăn cản.
Sân bãi nơi này không thi triển được.
Trần Thiên Nam tìm tới Mộ Đông Lưu, muốn mượn dùng sân bãi của phủ thành chủ để luận bàn.
Sau khi Mộ Đông Lưu nghe được, cơm cũng không ăn, lập tức mang theo mọi người đi tới phủ thành chủ.
Trần Mục đến chỗ của Triệu Phi Yên để báo cáo.
"Cút! Cút! Cút!"
Triệu Phi Yên tâm trạng không vui nói.
Trần Mục có hơi choáng, thầm nghĩ có phải nàng ta tới tháng rồi hay không vậy mà lại gắt gỏng như vậy.
Trần gia trên dưới đang uống rượu ăn thịt vui vẻ, thế mà lại không có người nào tới mời nàng, uống rượu cũng không có lý do chính đáng.
Ngươi nói xem Triệu Phi Yên có tức giận không.
Trần Mục thấy nàng gắt gỏng như vậy, vốn còn muốn mời nàng ăn tiệc đầy tháng, bây giờ suy nghĩ lại một chút thì vẫn là để nàng ta tự nhốt mình trong phòng thì thích hợp hơn.
Phủ thành chủ.
Diễn Võ trường ở đây đã đông nghìn nghịt người.
Rất nhiều khách khứa nghe được tin này thì cơm cũng không ăn, lập tức chạy theo đi xem.
Hành Dương Hậu, Hàn Phó Huyền Kiếm tông, Lâm Trần Hạo Nhiên tông, Bạch Tố Phiêu Miểu các, Yến Lang Nguyệt Vương tộc, Đường Chấn Kim thành, những nhân vật lớn này đều ở trên đài cao để quan sát trận luận bàn này.
Trần Mục khiêng trọng kiếm đi vào Diễn Võ trường.
Thủy Linh Linh đắc ý nói: "Sư huynh thế nhưng là Kiếm Sư bát phẩm, hắn chắc chắn phải thua!"
"Linh nhi, không được đắc ý, hắn dám khiêu chiến sư huynh của ngươi thì tuyệt đối không phải ý định lỗ mãng." Bạch Tố biết Trần Mục rất thông minh, sẽ không đánh khi không nắm chắc có thể đánh thắng.
Lâm Trần nhìn vào Tiêu Nhiên và Triệu Phong, cười hỏi: "Hai người các ngươi định để ai lên trước?"
"Ta!"
"Ta lên trước!"
Tiêu Nhiên và Triệu Phong bắt đầu tranh giành nhau.