"Nương tử, đừng lo lắng, ta không sao." Trần Mục để Khương Phục Tiên giữ lấy trước. Hắn từ bên trong di hài của Huyết Tổ biết được, đây là một đoạn rễ cây huyết sắc tới từ bên ngoài đại thế giới, nghe đồn đoạn rễ cây kia đến từ Bỉ Ngạn, đại biểu cho vĩnh hằng. "Có lẽ Bỉ Ngạn ở bên ngoài đại thế giới!" Trần Mục nhẹ giọng thở dài, hắn nhìn lên bầu trời bên ngoài, bây giờ mới phát hiện Bỉ Ngạn cách bọn họ xa xôi cỡ nào. Khương Phục Tiên dịu dàng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.