Mục lục
Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yến Lang Nguyệt đứng dậy, nàng ta không có ngồi để đối thoại với bọn họ, đây là thể hiện sự tôn trọng, bản thân là Vương tộc, nàng ta rất hiểu lễ nghi.

"Những lễ vật đó rất bình thường, phụ thân còn muốn tặng ta cho ngươi, ngươi thích không?" Yến Lang Nguyệt cúi người xuống, nàng ta nhìn chằm chằm vào hai mắt của Trần Mục.

Trần Mục chớp chớp mắt.

Yến Lang Nguyệt nhìn thấy hai gò má của Trần Mục ửng đỏ thì cảm thấy rất là đáng yêu, che miệng khẽ cười nói: "Ngươi còn biết thẹn thùng, ngươi hiểu ý tứ ta chứ?"

Nàng ta cảm thấy Trần Mục rất thông minh.

Thiên kiêu chắc chắn không thể nói theo lẽ bình thường.

Trần Nghiêm vội vàng giải vây thay cho Trần Mục, vẻ mặt cung kính nói: "Công chúa điện hạ, Mục nhi còn nhỏ, loại chuyện này hắn còn chưa hiểu lắm."

"Công chúa tỷ tỷ, ngươi rất đẹp, nhưng ta thích luyện kiếm hơn, ta bây giờ chỉ muốn cường đại lên." Khuôn mặt nhỏ của Trần Mục lộ ra vẻ chân thành mà nói.

Yến Lang Nguyệt dịu dàng nói: "Chuyện vừa rồi ngươi có thể từ chối, nhưng phụ vương mời Trần gia tới Vương đô làm khách còn xin các ngươi không từ chối a."

Yến Vương không muốn tự hạ thân phận tới chúc mừng Trần gia, cho nên mới phái Yến Lang Nguyệt tới đây để thể hiện sự ưu ái.

Trần Nghiêm cười đáp ứng: "Mùa xuân sang năm, Trần gia sẽ tới Vương đô yết kiến."

Nghe thấy vậy, khuôn mặt xinh đẹp của Yến Lang Nguyệt hiển hiện ý cười, lễ phép nói: "Đa tạ bá phụ."

Trần Nghiêm vội vàng khoát tay, "Không dám nhận."

"Tiểu Mục, ngươi trò chuyện với điện hạ một lúc, ta còn có việc phải đi làm." Trần Nghiêm nói.

Yến Lang Nguyệt ngồi lại trên ghế, Trần Nghiêm vừa rời đi, Trần Mục đã cười nói ra: "Công chúa tỷ tỷ, bụng ta không được thoải mái cho lắm, ta đi nhà xí trước cái đã, đợi lát nữa trở về thì nói chuyện phiếm với ngươi."

"Được."

Yến Lang Nguyệt nhẹ nhàng gật đầu.

Trần Mục lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Khách tới Trần gia đông như mây.

Dưới là lê dân bách tính, lên tới vương công quý tộc, còn có gia tộc quyền thế các nơi trong Đại Yên, thậm chí là các giang hồ hảo hán từ khắp nơi tới.

Đừng nói Trần gia, Hắc Thạch thành trước kia cũng chưa có khi nào lại náo nhiệt như vậy, trong thành rất náo nhiệt, còn có nhân cơ hội này dựng sân khấu lên để biểu diễn kịch.

Làm ăn của các cửa hàng bán rong ở hai bên đường đều vô cùng tốt.

Yến tiệc đầy tháng của Trần gia, kinh động tới toàn bộ Đại Yên, Trần Dĩnh nhận được chúc phúc vượt xa dòng chính của Vương tộc, những này đều bắt nguồn từ Trần Mục ca ca của nàng.

Trần Thiên Nam và Trần Uy còn đang đứng trước cửa của Trần phủ để đón khách đường xa mà tới.

Tiếng xé gió vang lên.

Có cường giả giẫm trên phi kiếm mà tới.

Ngự kiếm phi hành là biểu tượng của cường giả Kiếm Hậu.

Trần Thiên Nam nhìn thấy thân ảnh quen thuộc thì vội vàng chắp tay nói: "Bạch trưởng lão, hoan nghênh hoan nghênh."

Bạch Tố mang theo hai tên tiểu bối của Phiêu Miểu các tới chúc mừng Trần gia, nàng ta còn mang theo mấy bình đan dược làm lễ vật tới, trong đó không chỉ có Thối Thể đan, còn có Tụ Linh đan, Trường Xuân đan các loại đan dược trân quý.

Một tiểu bối có dáng người thon dài đứng ở ngay bên cạnh Thủy Linh Linh, đó là sư huynh của nàng, Triệu Phong, đệ tử Phiêu Miểu các, mười bốn tuổi là Kiếm Sư bát phẩm.

Trần Thiên Nam biết sự trân quý của những viên đan dược này, đều là bảo bối có tiền cũng khó mà mua được.

Dân chúng ở xung quanh thì trợn mắt há hốc mồm, cơ mắt và cơ mồm của bọn họ hôm nay phải làm việc rất nhiều, đoán chừng ngày mai sẽ mệt mỏi.

Vương tộc tới chúc mừng Trần gia thì còn nói qua được, Phiêu Miểu các loại tông môn đỉnh tiêm ở Bắc Hoang này thế mà cũng tới chúc mừng, tất cả mọi người đều cảm thấy không thể nào tưởng tượng nổi.

Hiện tại yến hội vừa mở ra, Trần Thiên Nam chỉ có thể xấu hổ chắp tay nói: "Bạch trưởng lão, còn phải ủy khuất mọi người tới đại sảnh nghỉ ngơi, xin bỏ qua cho."

"Không sao không sao, ta còn muốn xem tiểu oa nhi vừa mới ra đời của Trần gia." Bạch Tố nói ra ý đồ tới.

Triệu Uy vội vàng mỉm cười dẫn đường, cung kính nói: "Bạch trưởng lão, mời đi bên này."

Đám người Bạch Tố vừa mới tiến vào Trần phủ thì Hàn Phó của Huyền Kiếm tông cũng sau đó mà tới, hắn mang theo vài gốc linh dược, nhiệt tình nói: "Trần tiêu đầu, chúc mừng a."

"Cùng vui, Hàn trưởng lão đường xa mà tới, trước tiên mời tới đại sảnh nghỉ ngơi." Trần Thiên Nam đưa tay mời, hắn ra hiệu cho Trần Hạo dẫn Hàn trưởng lão đi vào.

Trần Hạo còn chưa mở miệng, Hàn Phó đã vội vàng khoát tay nói: "Ta muốn gặp tiểu bối vừa mới ra đời của Trần gia."

Trần Thiên Nam vội vàng nói: "Tiểu Hạo, ngươi dẫn tiền bối đi gặp tiểu muội đi."

Còn tưởng rằng bọn họ tới là để gặp Trần Mục, không nghĩ tới đều là vì Trần Dĩnh mà tới.

Không bao lâu lại có người tu kiếm cường đại tới, đó là một người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng, bên người có thanh niên áo trắng đi theo.

Mọi người ở xung quanh đột nhiên có lão giả kinh ngạc nói: "Lại thêm Hạo Nhiên tông, một trong tứ đại tông môn ở Bắc Hoang."

Trần Thiên Nam từ xa đã chắp tay chào đón.

"Tại hạ là Lâm Trần của Hạo Nhiên tông, đây là đồ đệ của ta tên là Tiêu Nhiên." Người đàn ông trung niên mặc áo bào trắng chắp tay đáp lễ.

Trần Thiên Nam nhiệt tình nói: "Xin tha thứ khi Trần mỗ không tiếp đón từ xa, Lâm trưởng lão mời vào bên trong."

Lâm Trần mang theo khuyên tai ngọc màu đỏ, cười nói ra: "Chỗ ta có món đồ chơi nhỏ dùng để trừ tà, muốn tặng cho tiểu bối vừa mới ra đời của Trần gia."

Trần Thiên Nam nghe thấy vậy thì biết bọn họ cũng bởi vì muốn gặp Trần Dĩnh, vội vàng nói lời cảm tạ: "Đa tạ ý tốt của Lâm trưởng lão."

"Mọi người đi theo ta." Trần Thiên Nam tự mình dẫn theo bọn họ đi tới đình viện.

Trong viện, Bạch Tố đang ôm lấy Trần Dĩnh quan sát cẩn thận, còn đang bắt mạch cho nàng, trong mắt nàng mang theo sự thất vọng, Hàn Phó của Huyền Kiếm tông cũng đứng ở gần đó.

Đường Uyển và Đường Chấn thì ở bên cạnh nhìn xem.

Đường Chấn có kiến thức rộng rãi, hắn biết Bạch Tố đang kiểm tra thân thể Trần Dĩnh, loại cường giả như bọn họ có thể tính ra được cường độ căn cốt.

Lâm Trần nhìn thấy Phiêu Miểu các và Huyền Kiếm tông còn tới trước cả bọn hắn thì không thể không nhíu mày, không nghĩ tới bọn họ cũng là vì Trần Dĩnh mà tới.

Hắn thu được tin tức ngầm, Trần Mục có thiên phú dị bẩm, đã được Lăng Vân tông nhìn trúng.

Lâm Trần nghe nói Trần gia tổ chức tiệc đầy tháng, mới biết được Trần gia có tiểu bối vừa ra đời, hơn nữa còn là muội muội ruột của Trần Mục, cho nên hắn không quản xa vạn dặm mà chạy tới.

Dù sao thì cũng là muội muội ruột của tuyệt thế thiên kiêu.

"Căn cốt rất bình thường, đoán chừng là tứ phẩm, cao nhất cũng chỉ là ngũ phẩm." Bạch Tố khẽ lắc đầu, nàng ta giao lại đứa bé vào trong tay Đường Uyển.

Trần Thiên Nam hiểu ý đồ bọn họ tới.

Trần Hạo hơi ngạc nhiên, tam đệ là căn cốt cực phẩm, tiểu muội cũng chỉ là người bình thường.

Đường Chấn thì không để ý, hắn biết Trần Dĩnh xem như bình thường đi nữa thì cũng có ca ca của nàng bảo bọc cho.

Đường Uyển nghe thấy vậy thì cũng không cảm thấy buồn.

Thiên phú căn cốt đối với nàng mà nói thì không quan trọng, chỉ cần Trần Dĩnh có thể vui vẻ khỏe mạnh lớn lên là được rồi, làm mẫu thân nàng ta cảm thấy vậy là vui mừng rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK