Trong phòng rất yên tĩnh.
Triệu Phi Yên ngạc nhiên nhìn vào Trần Mục.
Trần Mục chớp chớp mắt, khuôn mặt nhỏ hoài nghi hỏi: "Tiên tử tỷ tỷ, ngươi có chuyện gì không?"
Triệu Phi Yên lấy lại tinh thần, nàng ta khôi phục khuôn mặt lạnh lùng cao ngạo, thản nhiên nói: "Ta sợ ngươi bị yêu đan phản phệ, cho nên mới tới xem."
"Ta không sao, cảm ơn đã quan tâm." Trần Mục mỉm cười đáp lời, trong mắt mang theo vẻ cảm kích.
Triệu Phi Yên trở lại gian phòng của mình.
Nàng ta ngồi ở trước cửa sổ, ngón tay tự véo lấy má của mình, lẩm bẩm nói: "Hắn có thể luyện hóa yêu đan của Băng Sương Lang Vương một cách dễ dàng như vậy thì có lẽ có thể giúp được ta."
Sư tôn từng nói cho nàng nghe về phương pháp song tu, nhất định phải là nam tử thuần dương mới được.
Triệu Phi Yên trước kia không có suy nghĩ song tu, nàng ta không thích nam nhân, nhưng Trần Mục thì không tính, hắn bây giờ còn là đứa bé
"Ai, không được, ta đường đường là Kiếm Vương, còn cần Kiếm Tông nho nhỏ tới trợ giúp?"
Triệu Phi Yên bỏ đi suy nghĩ này.
Luôn cảm thấy làm như vậy sẽ rất kỳ quái.
...
Tảng sáng ánh nắng mặt trời tươi đẹp.
Trần Mục bế muội muội chạy nhảy tung tăng trong sân, hắn bây giờ bước đi như bay, có thể bay lên không trung cao mấy trượng, Trần Dĩnh ở trong ngực hắn cười rất vui vẻ.
Trở thành Kiếm Tông tam phẩm, lực lượng của Trần Mục tăng lên trên diện rộng, tuy rằng còn chưa thể ngự kiếm phi hành, nhưng ở trên không trung trong khoảng thời gian ngắn ngủi thì vẫn có thể làm được.
Sau khi mang theo muội muội nhảy nhót đi dạo vài vòng, Trần Mục đi tới Diễn Võ trường luyện kiếm.
Hắn sử dụng kiếm kỹ Long Ngâm lần nữa, thân kiếm phảng phất như đang thiêu đốt, Chiết Dực giống như một con Hỏa Long đang bơi lội, kiếm quang bắn ra có thể đi ra mấy chục trượng.
Tứ kiếm Long Ngâm đã lợi hại như vậy rồi, nếu như có mười ba kiếm hoàn chỉnh thì chắc chắn sẽ còn mạnh hơn, Trần Mục điều tra ở trong thương thành của hệ thống, muốn đổi được Long Ngâm Thập Tam Kiếm thì cần ba ngàn điểm giá trị đánh dấu.
Dựa vào đánh dấu mỗi ngày mà muốn đổi được Long Ngâm Thập Tam Kiếm thì cần rất nhiều năm, hắn chuẩn bị ở vào mùa xuân ấm áp thì tiến về Yến Vương đô.
Trần Hạo và Trần Hi đều xem tới trợn mắt há hốc mồm.
Trần Thiên Nam cũng bị kinh động, hắn đi tới Diễn Võ trường, nhịn không được ngứa tay nói: "Tiểu Mục, gia gia chơi với ngươi vài chiêu."
"Được." Trần Mục cười gật đầu, hắn đang lo tìm không được đối thủ thích hợp để luận bàn.
Trong mắt Trần Hạo và Trần Hi tràn đầy sự mong chờ.
"Tiểu Mục, ra chiêu đi." Sắc mặt Trần Thiên Nam trở nên thong dong, trên mặt mang theo nụ cười hiền hòa.
Vẻ mặt Trần Mục thì rất nghiêm túc, hắn rút kiếm chém ra, hỏa diễm kiếm quang lao về phía gia gia.
Đạo kiếm quang này có khí thế dữ dội.
Trần Thiên Nam vung kiếm, kiếm quang màu xanh lướt đi.
Hai đạo kiếm quang va chạm vào nhau, sóng khí đáng sợ lan tràn ở Diễn Võ trường, Trần Hi và Trần Hạo nhịn không được mà lùi lại, mặt đất lưu lại hai vết kiếm thật dài.
Trần Mục lại thi triển kiếm kỹ Long Ngâm một lần nữa, bóng rồng lửa quấn quanh ở trên thân kiếm, sau đó sử dụng Kiếm Xuất Như Long, hỏa diễm kiếm quang dài hơn một trượng được bắn ra, như là Hỏa Long hò hét lao ra.
Trên khuôn mặt Trần Thiên Nam hiện ra vẻ kinh ngạc, kiếm kỹ ngưng hình, đây là cường giả Kiếm Tông đỉnh phong thì mới có thể làm được, hơn nữa phải nắm giữ kiễm kỹ tới lô hỏa thuần thanh.
Đối mặt với Hỏa Long đang lao tới, Trần Thiên Nam cũng sử xuất kiếm kỹ Long Ngâm, kiếm quang màu xanh đột nhiên bắn ra, trong chớp mắt khi hai đạo kiếm quang va chạm vào nhau, ánh sáng xanh tán loạn, Hỏa Long lao thẳng tới Trần Thiên Nam.
Trần Hạo và Trần Hi đều khẩn trương lên.
Trần Thiên Nam bị ép vung kiếm đón đỡ.
Hỏa Long va chạm vào Thiết kiếm.
Răng rắc.
Thiết kiếm vỡ nát.
Trần Thiên Nam cả người phóng thích ra ánh sáng xanh (thanh quang).
Hắn như vậy mới miễn cưỡng đánh tan được Hỏa Long kia.
Trên mặt Trần Hi và Trần Hạo lộ đầy vẻ khiếp sợ, ngươi nhìn vào ta, ta nhìn vào ngươi, bọn họ không thể nào tin được, gia gia vậy mà lại thua.
Trần Mục vội vàng thu hôi Chiết Dực, có chút lo lắng hỏi: "Gia gia, ngài không có sao chứ?"
Lúc này Trần Hạo và Trần Hi cũng chạy tới, Trần Hi vội vàng đỡ gia gia lên, ân cần nói: "Gia gia, ngài có bị thương ở chỗ nào hay không?"
Trần Thiên Nam khẽ lắc đầu, tự chế giễu nói: "Gia gia không sao, cũng không bị thương chỗ nào cả, chỉ là gia gia già rồi, không còn ích lợi gì nữa."
Trần Mục lắc đầu, trên khuôn mặt nhỏ lộ vẻ chân thành nói: "Gia gia, vết thương của ngài còn chưa khỏi hẳn, hơn nữa dùng lại chính là Thiết kiếm, nếu như gia gia ở trạng thái đỉnh phong, ta chắc chắn không phải là đối thủ của gia gia."
Trần Hạo cười ngây ngô nói: "Ta đã nói rồi, gia gia làm sao lại thua được chứ, chắc chắn là kiếm có vấn đề."
Trần Hi cũng gật đầu hùa theo.
Trần Thiên Nam cười ha ha, hắn không có tìm mượn cớ, trầm giọng nói: "Xem như gia gia ở vào trạng thái đỉnh phong, cũng có linh kiếm trong tay thì cũng chưa chắc đã là đối thủ của Tiểu Mục, vừa rồi ngươi còn chưa có dùng toàn lực đi."
"Mặc dù còn chưa dùng toàn lực, nhưng ta cũng là nghiêm túc." Trần Mục trả lời thành thật.
Hắn không xem thường gia gia, bằng không thì cũng sẽ không chém đứt Thiết kiếm của Trần Thiên Nam.
Trần Hi kinh ngạc thốt lên: "Tiểu Mục, ngươi vừa mới tiến vào Kiếm Tông mà đã có thực lực như vậy, thật lợi hại!"
Trần Nghiêm đứng ở cách đó không xa.
Hắn nhìn vào Trần Thiên Nam thua cuộc.
Từ trước đó cũng lâu lâu rồi Trần Mục từng nói muốn luận bàn với Trần Nghiêm, lúc đó Trần Nghiêm không có đáp ứng, chính là sợ sẽ xuất hiện loại tình huống này.
Trần Thiên Nam cao hứng nói: "Hôm nay là đêm đón giao thừa, vui vẻ chơi một chút đi, đừng vất vả."
"Ừm."
Đám tiểu bối cười gật đầu.
Ngày hôm nay Hắc Thạch thành rất náo nhiệt, mọi hộ gia đình đều tràn ngập niềm vui.
Khi trời gần tối.
Đại sảnh tổ trạch của Trần gia.
Tất cả mọi người đều thay mặc quần áo mới, Trần Mục mặc một cái áo khoác bằng lông sói trắng bạc mới tinh, hai mắt sáng tỏ, toàn thân tỏa ra khí tức báo đạo.
Muội muội Trần Dĩnh mặc một chiếc váy màu đỏ, còn đội cả mũ lông xù, giống y như búp bê vậy, tất cả mọi người đều vây quanh nàng ta, Trần Mục bế xong tới lượt Trần Hi, Trần Hi bế xong thì tới lượt Trần Hạo bế.
Nàng ta cao hứng cười ha ha.
Từ Yến và Đường Uyển đang chuẩn bị cơm tất niên, Trần Nghiêm và Trần Uy thì đang ở trong phòng bếp giúp một tay.
Trong dịp năm mới Trần gia đều sẽ cho phép nha hoàn về nhà ăn tết, các nàng cũng có người nhà, về nhà ăn tết là tập tục ở Bắc Hoang.
Trần Thiên Nam ngồi trên ghế, vuốt râu, trên mặt mang theo nụ cười hiền lành, nhìn vào đám tiểu bối đang cười cười nói nói ở bên cạnh thì hắn cảm thấy rất thỏa mãn.
Trần Mục đột nhiên nghĩ tới Triệu Phi Yên.
"Triệu Phi Yên bảo vệ ta ở Trần gia, cũng không thể về nhà ăn tết, thật đáng thương, không bằng mời nàng tới ăn cơm tất niên a." Trần Mục nói thầm trong lòng.
Trần Mục đi tới bên cạnh Trần Thiên Nam, khuôn mặt nhỏ lễ phép nói: "Gia gia, ta có thể mời tiên tử tỷ tỷ tới ăn cơm tất niên được hay không?"
"Đương nhiên là được rồi."
Trần Thiên Nam vẻ mặt nghiêm túc nói: "Ngươi bây giờ lập tức đi mời Triệu tiên tử."