"Vẫn là không tệ nha, kiên trì được lâu như vậy." Triệu Phi Yên khen ngợi, thân thể nàng cũng cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều, da trên khuôn mặt xinh xắn bừng lên ánh hào quang, đây không phải là màu đỏ say rượu, mà là màu da bình thường.
Trần Mục thấy tâm trạng của Triệu Phi Yên rất tốt, cười ngọt ngào nói: "Tiên tử tỷ tỷ, ta giúp ngươi tu hành, ngươi có thể dạy ta luyện kiếm hay không?"
"Được." Triệu Phi Yên không từ chối, "Kiếm kỹ của ta chủ yếu là hệ Băng, không nhiều loại phù hợp với ngươi, nhưng cũng có thể dạy ngươi rất nhiều thứ."
Lúc Trần Mục rời khỏi phòng, Triệu Phi Yên kiêu ngạo nói: "Đi mua cho ta xâu kẹo hồ lô."
"Ừm?"
"Ta bây giờ đi mua luôn."
Trần Mục có chút không hiểu, vừa cho nàng ăn, nàng ta còn chê không ăn, nữ nhân thật là phiền phức, thật là khó hiểu.
Lúc đầu Triệu Phi Yên không có hứng thú, nhưng vừa rồi cảm nhận được mùi vị chua chua ngọt ngọt kia thì nhịn không được mà chảy nước miếng, bởi vậy mới bảo Trần Mục đi mua.
...
Diễn Võ trường, Trần gia.
Triệu Phi Yên đang ăn kẹo hồ lô.
Rất khó tưởng tượng, thiên kiêu Hoang châu có được khuôn mặt thiên sứ, dáng người ma quỷ, thế mà đang ăn kẹo hồ lô, luôn cảm thấy uống rượu vẫn là phù hợp với nàng hơn.
Trần Mục luyện kiếm ở dưới sự hướng dẫn của Triệu Phi Yên.
Khí tràng cường đại của Triệu Phi Yên bao phủ Diễn Võ trường, ngoài tiểu bối Trần gia ra, những người khác tới bái phỏng Trần gia đều không dám đặt chân tới nơi này.
Qua hết những ngày tết.
Trần gia cuối cùng cũng được yên tĩnh trở lại.
Sau khi Trần Thiên Nam ở nhà nghỉ ngơi được hơn nửa tháng thì chuẩn bị trở về tiêu cục làm việc, Mộ Đông Lưu nhiều lần thuyết phục, thậm chí muốn chuyển nhượng quặng mỏ ở phía tây thành với giá thấp cho Trần gia, mỏ quặng sắt kia hàng năm có thể kiếm được rất nhiều tiền nhưng lại bị Trần Thiên Nam từ chối.
Trần Nghiêm và Trần Uy có thái độ giống với lão gia tử, đều muốn dựa vào bản lĩnh của bản thân để kiếm tiền.
Cuộc sống về sau, ban ngày thì Triệu Phi Yên dạy kiếm kỹ cho Trần Mục, ban đêm, Trần Mục hỗ trợ Triệu Phi Yên rèn luyện hàn khí.
Sau ba tháng ròng rã.
Kiếm hoàn của Trần Mục ngưng tụ ra sáu đường vân màu vàng kim sáng chói, hắn đã nắm giữ được mấy chục loại kiếm kỹ, bên trong những loại kiếm kỹ này hắn vẫn cảm thấy Kiếm Thiểm là lợi hại nhất.
Kiếm kỹ cao thâm mà Triệu Phi Yên nắm giữ đều không phù hợp với Trần Mục, thuộc tính của bọn họ là tương khắc nhau, con đường tu luyện về sau là khác biệt hoàn toàn.
Triệu Phi Yên thường xuyên luận bàn với hắn, kiếm kỹ của Trần Mục ở trong thực chiến trở nên càng ngày càng mạnh, những kinh nghiệm này có giá trị nhiều hơn nhiều so với luận bàn cùng thế hệ.
Trải qua sự trợ giúp của Trần Mục, dung nhan của Triệu Phi Yên cũng càng ngày càng trở nên tươi tắn hơn, Khuôn mặt xinh xắn hồng hào sáng bóng, hàn khí trong cơ thể cũng nhận được khống chế.
Sáng sớm.
Tiếng vó ngựa sắt vang lên.
Yến Vương mời Trần gia tới Vương Đô làm khách, thậm chí còn điều động cả Đại tướng cấm quân tới đây nghênh đón.
...
Bên ngoài Trần phủ.
Ba chiếc xe ngựa sang trọng dừng lại.
Có hai nhóm thiết kỵ vạm vỡ khoác áo giáp bạc, canh gác ngay ngắn ở bên ngoài Trần phủ, bọn họ là đội quân tinh nhuệ của Vương tộc, tất cả đều là binh sĩ trải qua trăm trận chiến.
Dân chúng chỉ dám quan sát từ đằng xa.
"Ngân Giáp quân, cận vệ của Vương tộc, nghe nói bọn họ chỉ phụ trách bảo vệ thành viên quan trọng của Vương tộc."
"Chẳng lẽ trong xe ngựa có người của Vương tộc?"
Năm ngoái Yến Lang Nguyệt tới Hắc Thạch thành cũng không có bóng dáng của Ngân Giáp quân, lần này lại đột nhiên xuất hiện mười tám người, trong đó chắc chắn có bí mật gì đó.
Tổ trạch của Trần phủ.
Những ngày này Trần Thiên Nam ở nhà nghỉ ngơi.
Tướng quân Mông Thiết và thành chủ Mộ Đông Lưu đều đi tới Trần gia bái phỏng, Trần Thiên Nam tự mình chiêu đãi, còn mời bọn họ uống trà, ngồi xuống chậm rãi trò chuyện.
Mông Thiết là lão tướng quân có chiến công hiển hách, là thân tín bên người Yến Vương, còn là Kiếm Hậu thất phẩm.
"Trần lão, Vương thượng ngày đêm đều mong đợi các ngươi tới Vương đô làm khách, còn xin theo ta xuôi nam." Mông Thiết chắp tay khẩn cầu đối với Trần Thiên Nam.
Trần gia nhiều lần nhận được lời mời của Yến Vương, đầu tiên là Hành Dương Hậu tới bái phỏng, sau đó là Yến Lang Nguyệt mời, hiện tại lại phái ra thân tín bên người, nếu như Trần gia cứ liên tục từ chối như vậy thì không thể nghi ngờ chính là không nể mặt Yến Vương, Trần Thiên Nam rơi vào do dự.
Cuối tháng này Trần Mục sẽ đầy bốn tuổi, tuổi của hắn tuy nhỏ nhưng thực lực rất mạnh, đã đạt tới Kiếm Tông lục phẩm, không thể khinh thường.
Trần Thiên Nam ngược lại không lo lắng Trần Mục đi ra ngoài, ngược lại hy vọng hắn có thể đi ra ngoài nhìn một chút đặc sắc của thế giới bên ngoài.
"Mông tướng quân, tiêu cục chúng ta làm ăn bận rộn không dứt ra được, ý kiến của Tiểu Mục ta còn chưa rõ ràng lắm, nếu như hắn muốn đi Vương Đô, chúng ta tự nhiên cho phép hắn đi theo các ngươi tới Vương Đô nhìn xem, nhìn xem thế giới bên ngoài một chút cũng tốt."
"Đa tạ Trần lão."
Bọn họ đi tới viện tử của Trần Nghiêm.
Trần Mục đang bế muội muội đi bộ ở trong sân, trong miệng Trần Dĩnh phát ra tiếng cười y a y a, đôi mắt trong veo, nhìn rất là dễ thương.
Lúc vừa mới tiến vào, Mông Thiết còn tưởng rằng Trần Mục là đứa bé bình thường, nhưng hắn nhìn chăm chú nhìn kỹ thì phát giác được không thích hợp.
Khí tức Trần Mục nội liễm, đây là cao thủ mới có thể làm được, lấy kinh nghiệm chinh chiến nhiều năm của hắn, đứa bé trước mắt này không đơn giản.
Mông Thiết từng nghe nói về Trần Mục, căn cốt cửu phẩm, ba tuổi giết chết Lang Vương, hắn còn được nghe Mộ Đông Lưu kể chi tiết lại, đó là hung thú mà ngay cả Kiếm Hậu 'hạ phẩm' cũng khó mà giết được, nhưng Trần Mục dựa vào mưu trí mà giết được.
Trần Thiên Nam cười hỏi: "Tiểu Mục, vị này là Mông tướng quân tới từ Vương Đô, Yến Vương muốn mời Trần gia chúng ta tới Vương Đô làm khách, gia gia còn phải kinh doanh tiêu cục, ngươi có muốn đi hay không?"
Trần Mục nghĩ tới chuyện đến Vương Đô để hoàn thành đánh dấu, nhưng hắn vẫn là theo bản năng nhìn về phía cha mẹ.
Mông Thiết thấy vậy thì lập tức chắp tay nói: "Hai vị là cha mẹ của Trần Mục a, Yến Vương hoan nghênh các ngươi đều đi tới Vương Đô làm khách."
Trần Nghiêm khoát tay cười nói: "Tiêu Cục có rất nhiều mối làm ăn, chúng ta bận quá không có thời gian, Mục nhi, nếu như ngươi muốn đi Vương Đô vậy thì đi chơi đi."
Đường Uyển cũng gật đầu, nàng ta hy vọng Trần Mục có một đoạn thời gian để thả lỏng, hắn từ nhỏ đã rất cố gắng rồi, ba tuổi đã bắt đầu luyện kiếm, thời gian nghỉ ngơi thì chính là chơi với muội muội.
"Mông tướng quân, ta còn phải trưng cầu ý kiến của tiên tử tỷ tỷ." Trần Mục cung kính nói với Mông Thiết.
Mông Thiết từng nghe nói, đằng sau Trần Mục còn có cường giả Lăng Vân tông thủ hộ, loại chuyện này rất bình thường, thiên kiêu tuyệt thế thì bên cạnh đều có người hộ đạo.
Triệu Phi Yên xuất hiện ở trong đình viện, khí tràng cường đại khiến Mông Thiết cũng phải khẩn trương lên.
"Muốn đi không?"
"Muốn."
"Vậy thì đi."
Triệu Phi Yên đáp ứng sảng khoái.
Mông Thiết chắp tay nói: "Đa tạ tiên tử."