“Theo lý mà nói thì đúng là vậy, chỉ cần chàng có thể tìm thấy ta thì cho dù chúng ta có cách xa hơn nữa cũng có thể trò chuyện.” “Như thế thì tuyệt quá!” Ý thức của Trần Mục trở về Trần gia, sau đó hắn thử tiến vào thức hải của Tiểu Hắc. “Buồn ngủ quá đi, nhưng ngày mai có rất nhiều đồ ăn ngon, ta phải ngủ một giấc trước mới được.” Trần Mục nghe được tiếng lòng của Tiểu Hắc, Tiểu Hắc cũng phát hiện Trần Mục xuất hiện trong thức hải: “Meo?” Tiểu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.