Thần nữ tóc vàng nghe ra ngụ ý thì khẽ nhíu mày: “Như vậy cũng được sao?” “Đây là ván cờ chính hắn lựa chọn.” “Cũng phải.” Vùng đất Khư Tịch. Trần Mục và Nghịch Càn Khôn vẫn đang đánh cờ. Ván cờ này rất kỳ diệu, trong mắt Trần Mục có ánh sáng, giống như vì sao vạn dặm, hắn tập trung tinh thần, mỗi lần hạ cờ đều sẽ dừng lại rất lâu. Thời gian đánh trận cờ này kéo dài hơn so với các trận đấu trước đó, thời gian chầm chậm trôi đi, rất nhiều chủ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.