Mục lục
Vị Hôn Thê Của Ta Là Kiếm Thánh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Triệu Phi Yên không có hỏi tới, khuôn mặt xinh đẹp sương giá nói: "Tuổi còn nhỏ, bớt xem những thứ tà môn ma đạo kia đi, chúng ta tu hành cùng một chỗ là không cần phải tiếp xúc thân thể, hiểu chưa?"

Trần Mục liên tục gật đầu.

Nếu thật là loại kia thì hắn sẽ không đáp ứng.

Trần Mục xếp bằng ở đối diện Triệu Phi Yên, hắn vẫn là có lo lắng, nhỏ giọng nói: "Ngươi nói chúng ta song tu, sư tôn ngươi sẽ không tức giận chứ?"

"..."

Triệu Phi Yên có hơi lộn xộn, xao động tới toàn thân run rẩy, lạnh lùng nói: "Vì sao sư tôn phải tức giân? Với cả nàng ta cũng không biết, chuyện này nếu như ngươi dám nói ra, xem ta thu thập ngươi như thế nào."

"Vậy thì được rồi."

Trần Mục thầm nghĩ đã không tiếp xúc thân thể thì cũng không cần phải để ý.

"Chúng ta cùng lúc sử dụng phương pháp hô hấp."

"Ta sẽ dẫn đạo năng lượng di chuyển, ngươi giúp ta rèn luyện hàn khí, có thể sẽ rất thống khổ."

"Nghe rõ chưa?"

Trần Mục gật đầu, hắn đột nhiên hiểu ra.

Triệu Phi Yên đây là coi hắn là bộ lọc khí.

Hai người cùng lúc sử dụng phương pháp hô hấp, Trần Mục bắt đầu hấp thu hàn khí trong cơ thể của Triệu Phi Yên, hắn còn ngửi được mùi rượu nồng đậm.

Hàn khí tiến vào trong cơ thể, có loại đau đớn thấu xương, giống như đang có vô số con kiến đang gặm nuốt vậy.

Khuôn mặt nhỏ của Trần Mục căng cứng, cắn răng, cưỡng ép thúc giục phương pháp hô hấp bá đạo tiến hành rèn luyện.

Trần Phi Yên biết thực lực của Trần Mục còn yếu, không thể thừa nhận lượng lớn hàn khí, nàng ta thận trọng phóng thích hàn khí trong cơ thể ra.

Mỗi một lần hô hấp (hít thở), Triệu Phi Yên đều có thể nhận được một ít linh khí luyện hóa, những linh khí này trở nên dịu dàng ngoan ngoãn, hàn độc trong đó đều được Trần Mục dùng Niết Bàn Hô Hấp pháp luyện đi.

Hai canh giờ sau.

Thân thể Trần Mục đột nhiên nghiêng đi.

Hắn vô lực ngã vào trong ngực Triệu Phi Yên.

Sắc mặt Triệu Phi Yên trở nên hồng hào, nàng ta cảm thấy có hiệu quả rất không tệ.

"Vất vả rồi!"

Ánh mắt Triệu Phi Yên trở nên dịu dàng.

Trần Mục quá mỏi mệt, cái này còn mệt hơn so với luyện kiếm, hắn ta trực tiếp ngã vào trong vòng tay của Triệu Phi Yên mà ngáy o o.

Triệu Phi Yên lặng lẽ đưa Trần Mục trở về phòng.

Ngày hôm sau, lúc Trần Mục tỉnh lại, hắn cảm thấy linh lực trong cơ thể lại tăng vọt lần nữa, huyết nhục trải qua hàn khí rèn luyện cũng trở nên càng ngày càng mạnh.

"Không nghĩ tới vậy mà còn có chỗ tốt như vậy."

"Chỉ trong khoảng thời gian nửa đêm đã là Kiếm Tông tam phẩm trung kỳ."

Trần Mục có hơi ngoài ý muốn, còn tưởng rằng sẽ ăn phải thiệt thòi, tuy nhiên lúc rèn luyện hàn khí cho Triệu Phi Yên, có một phần năng lượng vĩnh cửu lưu ở bên trong cơ thể hắn, huyết nhục gân cốt ở sau khi được hàn khí rèn luyện thì cũng trở nên mạnh hơn.

"Người tốt được đền đáp tốt." Trần Mục quyết định, sau này có đau có mệt mỏi hơn nữa thì cũng phải trợ giúp Triệu Phi Yên.

Ngày đầu tiên của năm mới.

Trần Nghiêm định mang theo người nhà đi dạo hội chùa.

Trần Mục tìm tới Triệu Phi Yên, "Tiên tử tỷ tỷ, hôm nay đi chơi hội chùa, ngươi có đi hay không?"

"Không hứng thú, thân thể của ngươi sao rồi?" Triệu Phi Yên đi ra ngoài quan sát trạng thái của Trần Mục.

Trần Mục mạnh như rồng như hổ, giọng nói thì lanh lảnh mà nói: "Không sao cả, đêm nay tiếp tục đi."

Triệu Phi Yên có hơi ngoài ý muốn.

Nàng ta vốn còn đang lo lắng Trần Mục chịu đựng không nổi, không nghĩ tới trạng thái thân thể của hắn còn tốt hơn so với hôm qua, khó trách Lăng Vân tông có nhiều đạo lữ như vậy, hóa ra cùng nhau tu luyện lại còn có loại chỗ tốt này.

"Được."

Trần Mục đi theo cha mẹ đi xem hội chùa, Trần Hi và Trần Hạo cũng cùng đi theo, chỉ có Trần Thiên Nam là đang ở trong nhà, bởi vì bất cứ lúc nào cũng sẽ có người quen hảo hữu tới chúc tết, khách tới Trần gia cần phải được tiếp đón.

"Các ngươi nhìn kìa, đó là Trần Mục."

"Trần Mục ở đâu? Ta cũng muốn nhìn."

Bách tính trên đường đều nhiệt tình vây quanh, Trần Mục lúc đầu muốn đi xem hội chùa cùng với cha mẹ, thế nhưng hắn lại trở thành tiêu điểm của hội chùa.

Tất cả mọi người vây quanh hắn dò xét, Trần Mục đi tới chỗ nào thì nơi đó đông như trẩy hội.

Đối mặt với sự nhiệt tình của mọi người, Trần Mục cũng không biết nói cái gì cho phải mà chỉ có thể giữ nguyên trạng thái mỉm cười.

Trần Hi thật vất vả mới mua được mấy xâu kẹo hồ lô, nàng ta cười đưa cho Trần Mục hai xâu, "Triểu Mục, cái này cho ngươi, cái này cho Triệu tiên tử."

"Cảm ơn đại tỷ."

Trần Mục ăn kẹo hồ lô, tiếp tục đi dạo hội chùa, hắn đi theo cha mẹ đi vào trong miếu cầu phúc.

Đường Uyển hy vọng Trần Mục và Trần Dĩnh có thể khỏe mạnh trưởng thành, hy vọng Trần Nghiêm áp tiêu được thuận lợi.

Trần Mục tuy rằng không tin vào những thứ này, nhưng vẫn chủ động dâng hương cầu phúc cho cha mẹ và người nhà.

Không biết là ai nói ở khi Trần Mục được sinh ra, Đường Uyển cũng từng cầu phúc ở trong miếu, sau đó thì có rất nhiều bách tính đếm không hết tràn vào trong miếu để cầu phúc, hương hỏa xung quanh kinh doanh tới cực kỳ đắt khách.

Cầu phúc xong, mọi người Trần gia cũng chỉ có thể lên đường trở về phủ, bách tính vây xem Trần Mục thực sự là quá nhiều, bọn họ muốn được yên tĩnh đi dạo phố thế nhưng là rất khó, đây chính là nỗi phiền não của người nổi tiếng.

Trở lại Trần gia thì cũng vẫn náo nhiệt, khách tới bái phỏng tặng lễ nối liền không dứt, Trần Mục hiểu, trong những ngày ăn tết này Trần gia rất khó được bình yên.

Hắn đi tới gian phòng của Triệu Phi Yên, muốn tu luyện cùng nàng ta, "Đây là đại tỷ của ta mua."

Triệu Phi Yên chẳng thèm nhìn vào kẹo hồ lô, giọng lạnh lùng nói: "Ta không còn là đứa bé, không hứng thú mấy thứ này."

Trần Mục thì ngược lại bắt đầu ăn tới say sưa ngon lành, mùi vị tràn đầy tuổi thơ, sau khi ăn xong hắn bắt đầu tu luyện với Triệu Phi Yên.

Hắn dần dần thích ứng hàn khí trong cơ thể của Triệu Phi Yên, huyết nhục ở trong quá trình được hàn khí rèn luyện mà mạnh lên không ngừng, gân cốt khỏe mạnh, huyết dịch sôi trào, đạo đường vân màu vàng kim thứ ba trên kiếm hoàn càng ngày càng trở nên rõ ràng.

Triệu Phi Yên lấy tốc độ chậm rãi phóng thích hàn khí trong cơ thể ra, nếu nàng ta phóng thích mà không tiết chế, Trần Mục khả năng sẽ bị đông cứng thành tượng băng.

Khi hấp thụ linh lực luyện hóa, Triệu Phi Yên khẽ nhíu mày, nàng ta ngửi được mùi vị chua chua ngọt ngọt, mùi của kẹo hồ lô xen lẫn vào trong linh khí, nàng ta luôn cảm thấy có chút kỳ quái, thân thể hai người không có tiếp xúc, nhưng còn muốn thân mật hơn so với tiếp xúc thân thể.

Cũng may Trần Mục không có ăn thứ kỳ quái khác.

Ba canh giờ sau, Trần Mục không kiên trì nổi, hắn ngừng Niết Bàn Hô Hấp pháp.

Triệu Phi Yên mặc trang phục màu tím bó sát, đường cong lồi lõm, hình dáng đầy đặn.

Trần Mục mở mắt ra nhìn thấy dáng người ngạo nhân kia của Triệu Phi Yên, đặc biệt là lúc nàng ta vươn vai tỏ ra lười biếng, Trần Mục nhanh chóng dời tầm mắt, cảnh tượng này không phải là tuổi đời này của hắn là có thể tiếp nhận.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK