Mọi người đều hiểu được chỗ khó của Đậu Đậu. Hốc mắt Đường Uyển rơm rớm nước mắt, Trần Dĩnh an ủi nói: “Nương, ngài đừng lo, ta sẽ ở bên cạnh Đậu Đậu, giúp đỡ con bé.” “Dĩnh Dĩnh, ngươi có người mình thích không, đây mới là chuyện nương quan tâm.” Trần Nghiêm hỏi với danh nghĩa của Đường Uyển. Trần Dĩnh nhướng mày: “Cái này ấy à, ta vẫn chưa nghĩ đến, tiểu muội muội có không?” Trần Dao bị hỏi thì không chút biểu cảm, nàng ta vén nhẹ sợi tóc bên tai: “Muội thì chưa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.