Niết Bàn Hô Hấp pháp.
Tâm tình Trần Mục trở nên phấn khích.
Nửa trang sách cổ ước lượng có hơi nặng một chút, cảm giác như được làm bằng da thú.
Sờ vào trang sách cổ sờ tới sờ lui cảm thấy rất ấm áp, có cỗ khí tức man hoang phả vào mặt, giống như đặt mình vào trong thế giới Hồng Hoang, dường như có những con hung thú thời Thái cổ đang gầm thét.
"Trống không?"
Trần Mục trợn tròn mắt.
Trên trang sách cổ chỉ có đúng năm chữ.
Năm chữ này còn chính là cái tên của bộ phương pháp hô hấp này, bên trong thế nhưng là không có nội dung gì.
"Chẳng lẽ phải dùng phương pháp đặc thù thì mới có thể nhìn thấy nội dụng ở bên trên sao? Vị hôn thê thật sự cho rằng ta là thiên tài?" Trần Mục không nhịn được mà lải nhải.
Hắn quan sát theo mọi góc độ thế nhưng đều không phát hiện ra manh mối gì, cuối cùng chỉ có thể dùng niệm lực tới cảm ứng nửa trang sách cổ này, ngay khi niệm lực tiếp xúc nửa trang sách cổ này thì giống như nhìn thấy một con thú hung dũ thời nguyên thủy với bộ lông rực lửa của nó mở ra.
Trần Mục lấy lại tinh thần, hắc dùng niệm lực quan sát thì thấy được trên da thú có đường vân màu đỏ như lửa, những đường vân này vừa đúng đối ứng kinh mạch cơ thể con người.
Trần Mục tìm được lộ tuyến vận hành của Niết Bàn Hô Hấp pháp, hắn hơi nghi hoặc một chút, lộ tuyến Niết Bàn Hô Hấp pháp là từ quanh thân tiến vào toàn thân, sau đó hội tụ vào đan điền, chứ không phải giống như thông thường là qua miệng mũi sau khi trải qua tim phổi thì mới tới đan điền.
Loại phương thức này rất bá đạo
Trần Mục còn đang suy nghĩ, đây chỉ là sơ đồ vận hành linh khí của Niết Bàn Hô Hấp pháp, đến tột cùng phải như thế nào mới có thể nắm giữ được hô hấp thì hắn còn chưa có đầu mối.
Hô! Hô! Hô!
Tiếng thở yếu ớt vang vọng bên tai.
Trần Mục còn tưởng rằng là mình nghe nhầm, nhưng sau khi hắn ổn định tinh thần lại để lắng nghe thì cuối cùng mới phát hiện ra nguồn gốc phát ra tiếng động đó là từ nửa trang sách cổ kia, vô cùng thần kỳ.
Nửa trang sách cổ bằng da thú này giống như là vật sống vậy.
"Thì ra là thế."
"Phải dùng tâm đi cảm nhận."
Trần Mục hít thở theo tiếng thần bí kia, hô hấp chậm rãi, vừa mới bắt đầu tốc độ rất chậm, thôn phệ linh khí có hạn, nhưng theo da thịt thư giãn ra, nhục thân hơi rung động, trên người hắn phảng phất như có ức vạn cái mồm, cùng lúc thôn phệ lấy linh khí ở xung quanh.
Hô hấp của hắn càng lúc càng nhanh, linh khí thôn phệ được cũng càng ngày càng nhiều, linh khí của toàn bộ Trần phủ đang dâng tới gian phòng của Trần Mục.
Triệu Phi Yên mở mắt ra, sương giá đọng trên hàng mi dài, nàng ta lẩm bẩm nỏi: "Phương pháp hô hấp thật lợi hại, sư tôn đối với hắn thật tốt."
Trần Mục còn chưa phải là đệ tử chính thức của Lăng Vân tông, vậy mà đã có thể đạt được phương pháp hô hấp lợi hại như thế, có thể thấy được sự coi trọng của Khương Phục Tiên dành cho hắn.
Niết Bàn Hô Hấp pháp còn có thể chiết xuất linh khí, linh khí trong cơ thể Trần Mục dần dần chuyển hóa làm thành thuộc tính Hỏa, đây chính là thuộc tính mà Trần Mục thích.
Chiết xuất linh khí.
Như vậy là có thể xung kích Kiếm Tông.
Ánh lửa như ẩn như hiện lượn lờ quanh thân Trần Mục, toàn thân đều đang hấp thu linh khí thuộc tính Hỏa, mỗi tấc da thịt, mỗi giọt huyết dịch, ngay cả gân cốt đều đang trải qua Niết Bàn Hô Hấp pháp tẩy lễ.
Thân thể của hắn bài tiết ra lượng lớn khí bẩn, cảm giác như được thối thể một lần nữa, quá trình này rất sảng khoái, còn sảng khoái hơn nhiều so với sử dụng Thối Thể đan, hơn nữa còn là toàn diện.
Linh tuyền trong đan điền trở nên sền sệt, giống như dung nham nóng chảy rực lửa, linh dịch pha tạp bắt đầu được tinh luyện, đây là điềm báo tiến vào Kiếm Tông.
Khi ánh mặt trời chiếu vào trong phòng, làn da của Trần Mục sáng lên, trở nên mịn màng và trắng sáng hơn, lực lượng cũng mạnh hơn so với trước đó.
Hiệu quả của Niết Bàn Hô Hấp pháp rất bá đạo, mạnh hơn rất rất nhiều so với Tạo Hóa Hô Hấp pháp.
Niết Bàn Hô Hấp pháp quá bá đạo, linh khí muốn tràn vào từ mỗi một tấc da thịt trên toàn thân, người bình thường thì căn bản là không cách nào tiếp nhận phương thức thống khổ như vậy.
Trần Mục có thể chất đặc thù hơn nữa kinh mạch còn to khỏe mạnh, hắn có thể chịu đựng được sự thống khổ mà Niết Bàn Hô Hấp pháp mang tới, những người khác của Trần gia tự nhiên không thể thừa nhận.
"Chờ sau này cải tiến ra phiên bản thích hợp hơn thì sẽ dạy cho gia gia và mọi người." Trần Mục mỉm cười nói.
Hắn khôi phục lại cuộc sống luyện kiếm trước kia của mình.
Trải qua gần tháng nghiên cứu, Trần Mục đã hoàn toàn tìm hiểu được nửa trang Niết Bàn Hô Hấp pháp này, cũng không biết nội dung đằng sau là như thế nào.
Cho dù là nửa trang.
Cũng làm cho Trần Mục có được ích lợi không nhỏ.
Vào đêm giao thừa, Trần Hạo đã đột phá thành công đến Kiếm Đồ cửu phẩm, trên dưới Trần gia đều cảm thấy cao hứng cho hắn, mười một tuổi tới Kiếm Đồ cửu phẩm, căn cốt tứ phẩm, có thể thông qua khảo hạch của Huyền Kiếm tông một cách dễ dàng.
Mặc dù Trần Hạo không kinh diễm bằng Trần Mục thế nhưng cả nhà đều cảm thấy kiêu ngạo vì hắn.
Trần Thiên Nam nói lời khích lệ: "Căn cốt tứ phẩm có thể đạt tới thành tựu như thế này thì cũng là tồn tại hiếm có."
"Thanh kiếm này tặng cho ngươi, sau này còn phải tiếp tục cố gắng, không được buông lỏng." Trần Thiên Nam tặng bội kiếm của mình cho Trần Hạo làm lễ vật.
Trần Hạo dùng hai tay để tiếp nhận bội kiếm của Trần Thiên Nam, vẻ mặt kích động nói: "Cảm ơn gia gia, sau này ta sẽ cố gắng nhiều hơn, sẽ không để cho ngài phải thất vọng."
Trên khuôn mặt của Trần Uy và Từ Yến đều tràn đầy sự vui mừng.
Đó là một thanh Linh kiếm hạ phẩm, Trần gia giờ đã có hai thanh Linh kiếm, một thanh là Chiết Dực trong tay Trần Mục, một thanh khác chính là thanh kiếm này.
Bởi vì Trần Mục có thanh Linh kiếm, cho nên Trần Thiên Nam cũng đưa bội kiếm của mình cho Trần Hạo, không chỉ là lời động viên, mà còn mang những ý nghĩa khác.
Trần Thiên Nam hiểu, Trần Mục là Long, sân khấu của hắn là trong thiên địa rộng lớn hơn, hắn dự định sau này sẽ giao Trần gia cho Trần Hạo.
Tất nhiên những điều đó vẫn còn xa vời.
Trần Hạo nhảy nhót đi tới Diễn Võ trường, Trần Mục thì vui vẻ đi theo, Trần Hi thì là che miệng mỉm cười.
Hai ngày sau.
Tại Diễn Võ trường của Trần gia.
Trần Hi và Trần Hạo đang luyện kiếm, Trần Mục thì ngồi xếp bằng ở dưới gốc cây đa cách đó không xa.
Quanh thân Trần Mục có ánh lửa mông lung, hai tỷ đệ tập mãi thành thói quen, không còn quấy rầy hắn.
Linh lực thuộc tính xung quanh lao tới một cách điên cuồng, linh tuyền trong đan điền bắt đầu có sự biến hóa.
Ở vị trí đan điền, có quả cầu nhỏ màu đỏ như lửa được cô đặc lại thành hình, ở dưới sự rèn luyện liên tục không ngừng của Trần Mục, nó trở nên tròn hơn và kích thước càng lúc càng lớn hơn.
Đó là hình thức ban đầu của kiếm hoàn.
Theo sự vận hành của Niết Bàn Hô Hấp pháp, hình thức ban đầu của kiếm hoàn đang không ngừng hấp thu linh khí thuộc tình Hỏa, linh khí trong cơ thể chuyển biến thành linh lực tinh thuần.
Ầm ầm.
Trên người Trần Mục có ánh lửa chập chờn.
Kiếm quang hỏa diễm chói lọi nhảy ra khỏi cơ thể hắn.
Diễn Võ trường rung động, Trần Hi và Trần Hạo không hẹn mà cùng nhìn về phía Trần Mục, trong mắt Trần Hi tràn đầy cả kinh nói: "Chẳng lẽ Tiểu Mục đã tấn thăng Kiếm Tông rồi?"
"Vừa rồi nếu như ta không có nhìn nhầm thì đó là kiếm quang!" Trần Hạo kinh ngạc thốt lên.
Nghe được động tĩnh, Trần Thiên Nam rất nhanh đã xuất hiện ở Diễn Võ trường, Trần Mục cũng mở mắt ra, hắn cảm nhận được lực lượng vô cùng vô tận trong cơ thể.
Bước vào Kiếm Tông.
Thực lực bay vọt về chất.
Uy lực của linh lực cũng vượt xa linh khí.