Lúc trời tối, Tần Nghê Thường bắt gặp Trần Mục đang đút canh thuốc cho Khương Phục Tiên trong cung điện. Tần Nghê Thường bỗng nhiên có chút ghen tị, còn ngửi được mùi chua ngọt của tình yêu: “Chậc chậc chậc.” “Tiểu sư đệ, ta phải xử lý công việc của liên minh với Tử Huyên, gần đây sẽ nghỉ ngơi ở chỗ nàng ấy.” Tần Nghê Thường tìm lý do để chuyển ra ngoài. “Sư tỷ, vất vả cho tỷ rồi.” Trần Mục tiếp tục đút canh thuốc đại bổ cho Khương Phục Tiên, trên người nàng ta...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.